Nhưng mỗi lần nhìn thấy cảnh tượng này, hắn lại cảm thấy có vài phần phấn chấn, không chỉ là hắn, đồng bạn bên cạnh hắn rõ ràng cũng vì chiến tích thế này mà kiêu ngạo. - Hì, lại có ba con! Ta đã đếm rồi, hôm nay đã có mười một con chết trên thuyền chúng ta. Người review: Liễu Tiểu Đồng. Hello mọi người! Em lại ngoi lên viết review đây! Lần này em lại giới thiệu.. à không, tóm lược lại một bộ truyện mà em cày cả năm, sáu lần cũng không ngán, Manh sư tại thượng ! Chắc hẳn, ai cũng đã nghe qua tên bộ truyện này, không một Chu Vẫn đã hứa với sư phụ: "Chờ con trưởng thành, con sẽ bảo vệ người." *Năm mười ba tuổi, sư phụ mất tích, Chu Vẫn trở thành một cây cải nhỏ không ai cần. Cải nhỏ nỗ lực tu hành, trăm nghìn cay đắng, cuối cùng cũng tìm được sư phụ của mình. Sau đó lại phát hiện, sư phụ của hắn biến thành một con bạch tuộc chỉ to bằng lòng bàn tay. Chương 16: Ta muốn bái thanh hà tiên tử làm sư phụ (1) Chương 17: Ta muốn bái thanh hà tiên tử làm sư phụ (2) Chương 18: Ta đồng ý; Chương 19: Lão bà mang ta lên trời! Chương 20: Ta là người trùng sinh, biết được hết thảy tương lai! Chương 21: Lão bà của ta vẫn có cá tính như Thông tin chi tiết : Track 1 : Truyện Cô Bé Choàng Khăn Đỏ Track 2 : Truyện Nàng Bạch tuyết và Bảy chú Lùn Track 3 : Truyện Ba Hạt dẻ và nàng lọ lem Track 4 : Truyện Đóa Hồng Track 5 : Truyện Bông Hoa Cúc Trắng Track 6 : Truyện Ba Cô Tiên Track 7 : Truyện Cọp Và Khỉ Track 8 : Truyện Cậu bé Chăn Cừu Track 9 : Truyện Thò Trắng t68H. 30 chương đầu bạn vivi edit nhưng drop từ năm 2018 mình thấy truyện này khá hay nên quyết định edit tiếp Thể loại Ngôn tình, Tiên Hiệp, Siêu Hài, Cổ Đại, Xuyên Không Trong giang hồ luôn luôn nói rằng Nghệ Thanh là đệ nhất kiếm tu trên thế gian, tu vi kiếm thuật không ai có thể vượt qua. Dù là thời điểm tu tiên ở hạ giới hay Thiên đình trên tiên giới, từ trước đến nay chưa bao giờ thua. Nghệ Thanh cười một tiếng nói “Đó là bởi vì các ngươi không biết đến sư phụ ta, nói đến tu vi, ta kém xa người. Nhớ lúc đó mười phương Thiên Đế trên Tiên giới, sư phụ ta đánh chín phương, một phương khác là ta.” “Sư Phụ? Ngươi có sư phụ? Là ai? Tại sao từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.” “Sư phụ ta là…Ồ? Sư phụ! Sư Phụ? Sư phụ ta đâu? Có ai nhìn thấy sư phụ ta đâu không?” Bên cạnh, một người yên lặng giơ tay lên, “Ta ở nơi này!” -_- Sau khi xuyên qua, phiền não duy nhất của Thẩm Huỳnh chính là…Cảm giác tồn tại quá thấp! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Sư Phụ Lại Mất Tích Rồi Sư Phụ Vô Địch Thiên Hạ - Edit! Mới Cập Nhật Kim Phiếu Mới Đề Cử Xem Thêm Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Ta Xuyên Thành Tu Tiên Giới Vật Chủng Hiếm Có Vưu Tiền Ta Xuyên Thành Tu Tiên Giới Hi Hữu Vật Chủng Vưu Tiền Sư Phụ Lại Mất Tích Rồi Vưu Tiền Hôm Nay Sư Huynh Đã Nghĩ Thông Chưa Vưu Tiền Sư Huynh Hôm Nay Tưởng Khai Sao Dịch Vưu Tiền Luôn Có Người Mang Hỏng Đồ Tôn Ta Vưu Tiền Vưu Tiền Tác Phẩm Cùng Tác Giả Cha Ta Là Nam Thần Diêu Tư là đứa không cha không mẹ, cuộc sống bình thường, không tai họa, khó khăn, nàng cảm thấy cả đời cứ như vậy thuận lợi đến già. Sa… Xem Ngay Tác giả Vưu Tiền Thể loại xuyên không, tiên hiệp Nguồn Tình trạng Đang tiến hành Nội dung Thẩm Huỳnh xuyên qua một thế giới kì lạ nọ, có đầy thần tiên lẫn yêu ma quỷ quái chung sống với loài người, thần tiên thì bảo hộ còn yêu quái thì ăn thịt người. Một lần đang ngủ, vừa ồn vừa đói, nàng đi ra ngoài thấy một bầy thú đang nói chuyện, tiện tay đập chết hết một đám vì trước đó nghe nói chúng săn người. Chỉ có Yêu Thỏ Vương vì là kẻ ăn chay nên nàng tha cho, nguyện ngày ngày đem thức ăn qua cho nàng. Dần dà nàng nhận ra, có vẻ như ở thế giới này nàng là một sinh vật cực kì mạnh mẽ, chắc do nàng xuất thân từ thế giới khác chăng? Lần đó Nghệ Thanh và một kẻ địch ngã xuống nhà nàng, lại còn muốn giết nàng, nàng chỉ tiện tay xách kẻ kia lên đập liên hồi rồi cứu sống Nghệ Thanh, được hắn coi như ân nhân. Hắn bái nàng làm sư phụ. Mười phương Thiên Đế mình nàng đánh nát chín phương, còn hắn một phương. Hắn đi khắp nơi đều tự hào về nàng. Người người đều nói Nghệ Thanh là đệ nhất kiếm tu trên thế gian, tu vi kiếm thuật không ai có thể vượt qua. Dù là thời điểm tu tiên ở hạ giới hay Thiên đình trên tiên giới, từ trước đến nay chưa bao giờ thua. Nghệ Thanh cười một tiếng nói “Đó là bởi vì các ngươi không biết đến sư phụ ta, nói đến tu vi, ta kém xa người. Nhớ lúc đó mười phương Thiên Đế trên Tiên giới, sư phụ ta đánh chín phương, một phương khác là ta.” “Sư Phụ? Ngươi có sư phụ? Là ai? Tại sao từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.” “Sư phụ ta là…Ồ? Sư phụ! Sư Phụ? Sư phụ ta đâu? Có ai nhìn thấy sư phụ ta đâu không?” Bên cạnh, một người yên lặng giơ tay lên, “Ta ở nơi này!” Cái truyện này công nhận là buff nữ chính ghê thật, mà lý giải cũng dẻo miệng thật, đưa ra lý thuyết độ từ trường của mặt trăng và trái đất khác nhau nên con người năng lực khác nhau, tương tự như việc vì sao ở thế giới cũ nữ chính yếu xìu nhưng sang đây lại vô địch thiên hạ. Như vậy sao chơi? Nữ chính công nhận cũng có số sướng thật chứ, xuyên không qua đã có sức mạnh, một tay tàn sát hết lũ yêu thú, sau thì mỗi ngày đều được con Yêu Vương Thỏ dâng đồ ăn tận mặt. Cuối cùng còn thu được đồ đệ đẹp trai tốt bụng. Tuy nhiều chi tiết buff quá làm tôi hơi thấy kì quặc, nhưng phản ứng đáng yêu của Nghệ Thanh khi phát hiện ra Yêu Vương Thỏ và quyết tâm bảo vệ nữ chính khiến tôi thấy có chút đáng yêu nên bỏ qua đọc tiếp. Nữ chính thì kiểu lười khủng khiếp, tỉnh dậy trong rừng, đói lả đi mà vẫn không tìm đường đi ra, không hướng tới mục đích gì hết nên tôi cũng chưa hiểu câu chuyện này sẽ đi về đâu với một nữ chính như thế? Chị bàng quan quá rồi. Nhưng vì giọng văn gãy gọn khá ổn, có nhiều đoạn đáng yêu nên cũng có thể coi là đáng để chờ theo dõi. Post navigation Tác giả Thể loại Cổ Đại, Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Xuyên KhôngNguồn Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, Sàn Truyện, Hội Hiền Lười, Truyện YYTrạng thái Đang raSố chương 334Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Editor Vi Vi, An Nhiên Tiểu Phiến, HoangforeverThể loại Truyện tiên hiệp, thể loại sư đồ luyến, nữ sư nam đồ, nuôi dạy từ nhỏNguồn convert Vô Vô giang hồ luôn luôn nói rằng Nghệ Thanh là đệ nhất kiếm tu trên thế gian, tu vi kiếm thuật không ai có thể vượt qua. Dù là điểm tu tiên ở hạ giới hay Thiên đình trên tiên giới, từ trước đến nay chưa bao giờ Thanh cười một tiếng nói “Đó là bởi vì các ngươi không biết đến sư phụ ta, nói đến tu vi, ta kém xa người. Nhớ lúc đó mười phương Thiên Đế trên Tiên giới, sư phụ ta đánh chín phương, một phương khác là ta.”“Sư Phụ? Ngươi có sư phụ? Là ai? Tại sao từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.”“Sư phụ ta là…Ồ? Sư phụ! Sư Phụ? Sư phụ ta đâu? Có ai nhìn thấy sư phụ ta đâu không?”Bên cạnh, một người yên lặng giơ tay lên, “Ta ở nơi này!”-_-Sau khi xuyên qua, phiền não duy nhất của Thẩm Huỳnh chính là…Cảm giác tồn tại quá thấp! * Môn phái tu tiênEditor Vi ViHuyền Thiên Tông, điện Khánh Vân.“Ngươi nói lại lần nữa, người kia mang theo cái gì lên núi?” Chưởng môn Hề Thu của Huyền Thiên tông ngồi trên cao trong đại điện, đột ngột đứng lên.“Bẩm báo chưởng môn, ngươi kia nói là Phệ Hồn Phiên.” Đệ tử truyền lời đáp lại.“Phệ Hồn Phiên? Lại là Phệ Hồn Phiên! Chẳng lẽ người tới chính là Ma tu Nhuế Mi.” Hề Thu tiến lên một bước, mặt tức giận nói, “Ma tu khá lắm, lại dám xông tới Huyền Thiên tông của ta, ta muốn xem hắn có năng lực gì? Các vị sư huynh đệ, hãy theo ta cùng nhau đi diệt ma đầu kia.” Nói xong liền định mang theo tất cả trưởng lão xuống núi.“Sư huynh chậm đã!” Hề Thần đường chủ cầm pháp bảo vội vàng ngăn cản người, “Theo ta thấy, ngươi tới chưa chắc là ma đầu kia.”“Lời này là thế nào?” Hề Thu sửng sốt hỏi.“Sư huynh có nghe nói, Vạn Ma quật của Ma tu Nhuế Mi lúc trước đột nhiên có việc?”“Chuyện này ta đương nhiên có nghe rồi.” Hề Thu gật dầu, “Nhưng chuyện này với việc hắn đến đây có quan hệ gì?”“Vài ngày trước, ta từng cố ý đi Ma quật kia kiểm tra.” Hề Thần giải thích, “Phát hiện những đồ vật hại người bên trong đều bị hủy sạch sẽ, mặt dù không thấy bóng dáng ma đầu kia, nhưng thủ hạ của hắn dùng người sống luyện thành tay sai đều bị diệt toàn bộ, hơn nữa đều là một kiếm toi mạng, Ma quật bên trong còn lưu lại kiếm khí. Nhất định có người từng xông vào đó.”“Ý của ngươi là…” Hề Thu giật mình, “Đó chính là một kiếm tu!” Thế gian này kiếm tu rất khó tìm, lại có thể xông vào Vạn Ma quật, ít nhất là tu vi Kim Đan.“Không sai!” Hề Thần gật đầu, “Ta xem người dưới núi, dám quang minh chính đại tới Huyền Thiên tông, trong tay lại có Phệ Hồn Phiên. Có lẽ chính là người xông vào Vạn Ma quật.”Hề Thu hai mắt tỏa sáng, tức giận tan hết, ngược lại mang theo kích động nhìn các đệ tử trong sảnh nói, “Nhanh, mời người kia vào đây.”Hắn trở trở lại vị trỉ chủ vị ngồi xuống, không tới một phút, chỉ thấy một nam tử theo cánh cửa mà tới, người mặc bộ trường sam màu trắng, nhìn xương cốt không tới hai mươi tuổi, cả người mang theo kiếm khí bén nhọn, nhìn ra là một kiếm tu Kim Đan. Tay phải cầm mặt cờ màu đen, mơ hồ bên trong có Quỷ khí dao động, chính là Phệ Hồn Phiên trong truyền thuyết.“Kiếm tu Nghệ Thanh, bái kiến Thu chưởng môn, các vị chân nhân.” Hắn chắp tay chào một cái.“Nghệ Thanh!” Hề Thu giật mình, lần nữa đứng lên từ trên ghế, “Ngươi chính là tán tu Nghệ Thanh.”“Chính là tại hạ.” Nghệ Thanh trả càng thêm kinh ngạc, ngay cả các vị đường chủ ở đây đều liên tục quay đầu nhìn về phía người trong điện, thật sự bởi cái tên Nghệ Thanh này, trong các tán tu, thậm chí là Ma tu đều rất nổi ai biết hắn từ đâu xuất hiện, lúc xuất hiện chính là tu vi Kim Đan. Đồn rằng hắn trời sinh ghét ác như kẻ thù, hay bất bình giùm người. Ma tu chết trên tay hắn nhiều vô tu từ trước đến giờ ở khắp nơi, loại người gì cũng có, phần lớn không thành Ma tu cũng thành người chuyên đi trộm cắp, giết người đoạt bảo. Hắn giống như dòng nước trong ở giới tán tu, làm người chính trực như sắt thép, chỉ cần là người ác lọt vào tay hắn, tuyệt đối không tốt có kết quả tốt lành gì. Thế nhưng hắn lại là một kiếm tu, so với đồng cấp mạnh hơn không ít, tin đồn Ma tu từ Kim Đan trở xuống đều bị hắn đánh quá, nơi hắn đi đến, có rất ít Ma tu dám ra ngoài phạm tội.“Nghệ đạo hữu, không biết ngươi tới Huyền Thiên Tông lần này, là vì chuyện gì?” Hề Thu Thanh trực tiếp đem cờ trong tay giơ lên, trầm giọng nói, “Ta tới hôm nay, là muốn giao cờ này cho quý phái. Muốn mời quý phái lấy linh khí hóa giải Quỷ khí trên cờ này, siêu độ mấy chục ngàn oan hồn bên trong.”“Đây chính là Phệ Hồn Phiên.”“Đúng vậy!”“Nghệ đạo hữu, không biết Ma tu Nhuế Mi kia…”“Nhuế Mi đã chết!”Quả nhiên, Hề Thu có chút kích động, đường chủ Hề Thần bên cạnh trước một bước gấp gáp hỏi, “Một tháng trước, sự việc bên trong Vạn Ma quật, là ngươi gây nên?”“Vâng!”Mọi người cùng ồ lên, quả nhiên là hắn! Ma tu Nhuế Mi là họa lớn của Huyền Thiên tông, hắn làm nhiều việc ác, hành tung lại bí mật, không ai biết Vạn Ma quật của hắn ở đâu. Tu vi lại là Kim Đan đại viên mãn, cộng thêm nguyên nhân có Phệ Hồn Phiên, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh ra tay cũng không chiếm được chỗ tốt. Huyền Thiên tông nhiều lần muốn vây hắn lại không tìm được bóng dáng, không nghĩ tới lại bị Nghệ Thanh giải quyết, có thể vượt cấp đánh bại hắn, không hổ là kiếm tu.“Ha ha ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!” Hề Thu cười to, cùng các đường chủ trao đổi ánh mắt, mọi người đều có ý tưởng giống nhau. Nhân tài như vậy, nhất định không tiếc giá nào phải lưu lại.“Đa tạ Nghệ đạo hữu giúp bổn môn giải quyết tai họa Nhuế Mi này.” Hề thu vẻ mặt rạng rỡ tiến lên, tán thưởng vỗ vai đối phương một cái.“Ma tu cũng không phải một mình ta đánh.” Nghệ Thanh trả lời thành thật.“Nghệ đạo hữu không cần khiêm tốn, người này gieo họa khắp nơi, các phái sớm đã hợp tác truy nã.” Hề Thu càng thêm vui vẻ, chỉ chỉ cờ trên tay hắn nói, “Bây giờ hắn chết cũng là đền tội, việc siêu độ Phệ Hồn Phiên bổn môn sẽ tự mình làm không đổ trách nhiệm cho người khác.”“Làm phiền Thu chưởng môn.” Nghệ Thanh đưa cờ trong tay qua, “Nếu chuyện này đã xong, Nghệ Thanh xin phép cáo từ.” Đang định xoay người ra ngoài, Hề Thu vội vàng cản người lại.“Đạo hữu chậm đã.” Hề Thu nhanh chóng làm pháp trận phong ấn trên cờ, thu hồi lại nói, “Ta thấy đạo hữu thiên tư trác tuyệt**, kiếm khí khắp người, chắn hẳn ít ngày nữa sẽ ngưng tụ ra kiếm ý. Nhưng lĩnh hội kiếm ý từ trước tới giờ nguy hiểm, không thể chịu đc quấy nhiễu làm phiền. Đạo hữu một thân một mình càng thêm khó khăn, có từng nghĩ qua gia nhập tông môn, để môn phái che chở.”** Thiên tư trác tuyệt ý nói có năng khiếu, tài năng cực tốt.“Đa tạ ý tốt của chưởng môn.” Nghệ Thanh lắc đầu, “Tại hạ không có ý tưởng gia nhập tông môn.”“Đạo hữu đừng vội cự tuyệt.” Hề Thu tiếp tục khuyên, “Huyền Thiên tông ta mặc dù không quá nổi tiếng, nhưng cũng coi như đầu đầu ba tông bốn phái. Trong tam tông bốn phái, chỉ có phái ta hiểu biết sâu với kiếm tu, sư thúc bọn ta cũng là một vị kiếm tu Hóa Thần. Qua nhiều năm như vậy, hắn luôn muốn thu một đệ tử đích truyền, lấy tư chất đạo hữu đây, nếu như ở lại phái ta, nhất định hắn sẽ nhìn trúng.” Lạy một Hóa Thần làm đệ tử, đây là vinh dự biết bao, tu sĩ không ai muốn từ Thanh nhíu chân mày lại, “Xin lỗi, tại hạ đã có sư môn.”“Cái gì!” Ngươi không phải là tán tu sao? Hề Thu giật mình, bật thốt lên, “Sư phụ ngươi là ai?”“Ta à!” Hắn vừa dứt lời, trước mắt có ngươi giơ móng vuốt lên, giây lát tiến lên trong mắt mọi người, “Ta nói này đại ca, ngươi đục khoét nền tảng thọc gậy bánh xe của ta là tốt sao?”Hề Thu sợ hết hồn, đột nhiên lui về phía sau, “Ngươi là ai… Từ đâu xuất hiện?”“Ta đều ở đây a.” Cho xin, nàng rõ ràng đi theo đầu bếp cùng nhau lúc đó Nghệ Thanh theo thói quen lui về phía sau nàng nửa bước, mang theo kiêu ngạo hếch thẳng lưng, nghiêm trang giới thiệu, “Sư phụ ta, Thẩm Huỳnh.” Khu rừng rậm đang ồn ào náo nhiệt, nay yên tĩnh ngay cả tiếng côn trùng hay tiếng chim đều biến mất tử áo màu xám hai mắt ngẩn ra ngơ ngác ngồi trên xác hổ to lớn, dáng vẻ mệt mỏi co chân lại, ngồi lâu mới nhẹ than một tiếng, khẽ lầm bầm câu, “Aiz…Mệt quá, về nhà thôi!”Nói xong mới từ từ đứng dậy từ xác hổ trèo xuống, sờ sờ bụng, cảm giác có chút đói, nhìn xung quanh một vòng xác chết các loại Yêu tộc nằm đầy đất, nếu tất cả đã chết, hay là…Làm bữa ăn khuya?Suy nghĩ một chút xoay người đi đến chỗ Thỏ Vương màu trắng, vừa muốn đưa tay nắm đuôi thỏ kéo đi, con vật Thỏ Vương nằm cứng đơ dưới đất đã lâu bỗng nhiên nhảy lên⊙ o ⊙Nó nhảy lên nhưng cũng không phải chạy trốn mà xoay người đến chỗ nàng đang đứng dập đầu vang ầm ầm, ngẩng đầu lên.“Thượng tiên tha mạng, thượng tiên tha mạng, ta sai rồi, chúng ta có mắt như mù xúc phạm đến thượng tiên.” Thỏ Vương đầy mặt nước mắt nước mũi, đầu thỏ đập xuống mỗi một cái đều cố sức đập, thân thể con Thỏ đầy lông run lên từng đợt.“Ngươi vừa rồi đang giả chết?” Nữ tử mở lớn mắt nhìn, ngồi xuống trước mặt Vương run càng mạnh, “Thượng tiên tha mạng, ta chỉ là một Thỏ Vương nho nhỏ, ta với bọn họ không giống nhau. Ta ăn cỏ, cho đến giờ cũng chưa từng ăn thịt người. Ta trên có thỏ già dưới có thỏ con, trong bụng còn thỏ con chưa ra đời, không thể chết được. Cầu xin ngài cho ta một con đường sống.”Quá kinh khủng, từ trước tới nay nó chưa từng gặp qua người nào có tu vi cao như vậy. Rõ ràng nhìn giống như người phàm yếu ớt, chỉ trong nháy mắt diệt hàng vạn yêu thú, thậm chí trong số đó có chín Yêu Vương cấp mười. Chiêu thức không nhìn ra quy tắc hay trình tự gì, tát một cái có thể đập chết mười mấy yêu thú. Lũ yêu ngay cả tu vi của nàng sâu hay cạn còn chưa kịp nhìn ra đã trực tiếp xuống Hoàng đáng sợ… Quá đáng sợ…Khó trách suốt ba tháng qua, tất cả người Yêu Giới ra ngoài đều không ai trở về được. Có nhân vật lợi hại như vậy, nếu muốn diệt hết Yêu tộc cũng chỉ một hai giờ.“Ngươi đang mang thai thỏ nhỏ rồi hả?” Nàng đột nhiên hỏi.“Ừ…Đúng thế.” Thỏ Vương gật đầu, cái bụng rụt lại theo bản năng.“Ồ.” Nữ tử ngẩn ngơ, hướng nó gật đầu một cái, “Chúc mừng a!”“A?” Thỏ Vương sững sốt, phản xạ có điều kiện đáp lại một câu, “Cảm…Cảm ơn?” Ý của nàng kia là gì? Chẳng lẽ là chú ý đến con nhỏ trong bụng?“Ngươi thật sự chưa từng ăn thịt người?”“Thật sự thật sự!” Nó điên cuồng gật đầu, “Ta tu đạo ăn chay, người xem lông trên người ta, không có chút máu oán khí.”“Ồ, vậy ngươi đi đi!” Nàng thoải mái phất phất tay, còn dặn dò một câu, “Trở về ăn cỏ nhiều một chút, sinh bầy thỏ tiếp tục ăn.”“A! À?” Thỏ Vương hoàn toàn đứng hình, đột nhiên hai mắt trợn to, “Ngài tính…Bỏ qua cho ta?”“Ừm.” Nàng gật đầu, một lát lại nói thêm một câu không rõ ý, “Ăn khuya béo phì.”Thỏ Vương vẫn không thể tin được, bản thân dễ dàng như vậy nhặt được về một mạng, nhìn xác Yêu đầy đất, “Ngài…Thật sự không giết ta phải không?”“Ta không giết động vật nhỏ, lừa gạt ngươi làm gì?” Nó cũng không ăn thịt người.“Nhưng…Lúc trước Yêu giới chết nhiều nhất là thỏ…”Thỏ Vương nói một nửa lập tức lấy tay bịt kín miệng. Ba tháng chết hơn trăm con yêu, 1 phần 3 đều là thỏ yêu.“Ừ…” Nàng lại không chút tức giận, ngược lại nghiêm túc suy nghĩ, “Hình như có chuyện như vậy.”“Tại sao?”“Bởi vì… Thỏ Thỏ ăn ngon a!”“…Cái gì?” Cái này là lý do quỷ gì?╯°Д°╯︵┻━Nữ tữ thay đổi dáng vẻ lười biếng, nghiêm túc nhắc nhở, “Ngươi nhìn này…Thịt nai quá già, thịt hồ ly có mùi khai, Hổ già dù sao cũng là động vật cần bảo vệ, có chút không dám ăn, thịt rắn ít mà xương lại nhiều…” Nàng đếm từng mục trên ngón tay, cuối cùng đưa ra tổng kết, “Cho nên mới nói, thỏ các ngươi rất được, ừ…Ăn ngon!”Thỏ Vương chỉ cảm thấy đáy long dâng lên mùi vị chua xót, hóa ra Thỏ tộc có số lượng chết nhiều, là bởi vì thịt! Nó không chút nào nghĩ đến việc bị ăn!Chờ một chút!Trong đầu Thỏ Vương xuất hiện một câu trả lời không tưởng, “Cho nên, thượng tiên ngài giết chút yêu thú kia là vì…”“Ăn a!” Nàng trả lời đương nhiên phải thế, “Ta cũng phải sinh hoạt qua ngày.”“…”Vì vậy những Yêu tộc kia, đến xương cốt cũng không còn, là bởi vì đều trở thành thức ăn? Không phải nói người tu tiên sẽ ích cốc sao? Ba môn sáu phái đều là đám lừa gạt!╯°Д°╯︵┻━┻“Ồ, cũng không hoàn toàn là vậy.” Nàng nghĩ tới chuyện gì, tay chỉ xác yêu thú đầy dưới đất bổ sung, “Ta ở nhà lá gần đây, các ngươi hơn nửa đêm không ngủ, còn ở chỗ nào khóc gào không ngừng, làm ta tỉnh. Ngươi phải biết…Ai đang ngủ bị đánh thức cũng không vui, nên qua đây nhìn một chút.”“…” Cho nên vạn yêu chết, là bởi vì tiếng ồn quá lớn khi mở hội nghị?Thỏ Vương bị sự thật tàn khốc này kích thích. Nhìn thấy sau khi giải thích xong, nữ tử xoay người muốn đi, có lẽ thấy nàng nói chuyện cùng giá trị vũ lực trái ngược nhau để cho nó trở nên mạnh mẽ, Thỏ Vương có một kế hoạch to gan.“Thượng tiên, xin dừng bước.”Nàng dừng bươc chân, quay đầu lại, “Còn có việc?”“Việc này… Thượng Tiên.” Thỏ Vương cố gắng đè con tim hoảng sợ xuống, “Thượng tiên nếu như thiếu nguyên liệu nấu ăn, chút chuyện nhỏ này, Thỏ yêu tộc ta nhiều, lại chia ra phân bố khắp nơi, đồ ăn gì đều có thể tìm được, hay là…” Nó nhìn sắc mặt đối phương, nuốt nước miếng một cái, kiên trì nói tiếp, “Ta mỗi ngày đúng giờ đưa nguyên liệu nấu ăn đến nhà cho ngài được không?”“Ồ, có thể vậy được sao?” Nữ tử mắt sáng sực, một lúc mắt lại tối đi, “Ta cũng không có tiền mua thức ăn bên ngoài.”Thức ăn cái quỷ gì?“Thượng tiên không phải lo, là tại hạ tự nguyện biếu ngài, không cần linh thạch tiền bạc!”“Vậy không tốt lắm…” Mặt nữ tử đỏ lên, hơi ưỡn ẹo gãi đầu, “Làm phiền ngươi quá không?”“Không không không, không phiền chút nào.” Thỏ vương được yêu thương mà kinh sợ, dùng sức lắc đầu.“Ồ, vậy cảm ơn nhiều.”“Phải, phải.”Thỏ Vương cười cười lấy lòng, lúc này mới xách theo gan thỏ nói ra mục đích của mình, “Như thế… sau này tộc ta ra vào Yêu Giới, có thể hay không xin ngài…Nương tay chút, không giết?”“Được thôi!” Nàng không chút suy nghĩ gật đầu, “Chúng nó không ăn thịt người là được.”“Thượng tiên yên tâm, chúng nó đều là yêu thú ăn chay.” Thỏ Vương không thể tin được lại có thể cùng nàng nói chuyện dễ dàng như vậy, hơn nữa giống như… Thật khách sáo, “Cứ quyết định như vậy đi, bắt đầu từ ngay mai ta sẽ gọi người đưa nguyên liệu nấu ăn cho ngài.”“Khổ cực ngươi rồi.”“Không khổ cực.”“Không còn chuyện gì nữa, ta về ngủ trước đây.”“Thượng tiên đi thong thả!”“Gặp lại sau.”“Thượng tiên?”“Ừ?”“Còn không biết tên của ngài là?”“Ồ, ta tên Thẩm Huỳnh.”“Thẩm thượng tiên đi thong thả…”

truyện sư phụ lại mất tích rồi