Thiên Chúa nhận linh hồn làm hôn thê. Trước khi hoàn tất lễ thành hôn thiêng liêng, Chúa đem linh hồn vào trong cung điện của riêng Người. Trong đó, Chúa kết hợp với linh hồn trong chính mình và làm cho linh hồn như câm như mù, như Người đã hoán cải Phaolô. [51] 🌻Tên gốc: 穿成破产未婚妻[穿成书] - [Xuyên thư] Xuyên thành phá sản vị hôn thê 🌸Tác giả: 夜月瑶歌 - Dạ Nguyệt Dao Ca 🌊Editor: DiiHy + MaiAnh 🍃 Tình trạng: -Convert: Hoàn thành -Edit: Hoàn thành -Số chương: 65 🌿Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, tình cảm, xuyên sách, nữ phụ, HE, sủng ngọt 🌱Ngày đào hố: 29/07/2020 🍂Ngày lấp hố: 29/08/2020 ---《Nhân quả luân hồi, nhân duyên tiền định Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản; Sách Nói. Nhật Mộ Ỷ Tu Trúc. Sách Nói. Nhật Mộ Ỷ Tu Trúc; Sách Nói. Trong Vòng Tay Đàn Ông. Sách Nói. Trong Vòng Tay Đàn Ông; Sách Nói. Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt. Sách Nói. Lâm Lập Quả muốn đưa vị hôn thê là vợ tương lai cùng đi trốn, nhưng trong nhà lại có một "tiểu tướng" lòng son dạ sắt, tận tụy hết lòng với cách mạng. Đó chính là chị gái của Lâm Lập Quả là Lâm Lập Hằng. BAgu0Vu. Edit by DiiHyBeta by MaiAnh Tuy đã phản đối Mạnh Yến Phương tham gia quyết sách đấu thầu lần này, nhưng ngày đấu thầu, Mạc Nhiên vẫn dẫn theo thư ký và Tào Hành Vân đi tới hiện trường đấu thầu. "Không phải đã quyết định không tham gia sao, sao lại còn muốn đến đây?" Tào Hành Vân trực tiếp hỏi ra nghi hoặc trong lòng. Mạc Nhiên hơi cong khóe môi, nói với ông tạm thời chưa thể giải thích. "Đương nhiên là muốn đem cái kế sách này trả lại cho người hiến kế." Lúc đoàn người Mạc Nhiên đến nơi, cả đại sảnh đã có không ít người của những xí nghiệp khác, không ít người nhận ra Tào Hành Vân. Gặp mặt tất nhiên là muốn đi lên chào hỏi, nhưng nhìn thấy Mạc Nhiên đứng bên cạnh ông, không ít người sinh ra lòng hiếu kỳ. "Tào tổng, vị tiểu thư này là......" Bọn họ đều đã gặp qua con gái lão Tào, không phải người này, nhưng cô gái này đúng là tuổi trẻ lại xinh đẹp, chẳng lẽ.... Tào Hành Vân lập tức đánh gãy suy nghĩ miên man của họ "Đây là con gái của Mạc tổng, Mạc Nhiên, cô gái nhỏ muốn nếm trải việc đời, hôm nay vốn là Tần tổng muốn đích thân đưa cô ấy đến đây, nhưng lại có việc đột xuất, nên bảo tôi dẫn cô ấy đến." Tuy không biết tin tức Tần Thâm xảy ra chuyện có truyền đến tai người ngoài hay không, nhưng ngoài mặt Tào Hành Vân vẫn muốn che dấu một vài chuyện. Ông đánh cược những người ở đây không biết tin này, nếu không xung quanh Tần thị đã nhanh chóng có địch bao vây. Kết quả là ông đã đặt cược thắng, dò hỏi qua mấy người thì thấy đúng là tin tức này đã bị phong tỏa, những người này cũng không có bất kì nghi ngờ hay biểu cảm không thích hợp. Cũng phải đề cập đến trước kia, do Chung Hân Ý cố ý tuyên truyền, nen các quý phu nhân ở trong xã hội thượng lưu đều biết Tần Thâm có bạn gái, mà cô gái kia còn là con gái của Mạc gia đã phá sản, Mạc Nhiên. Quay đi quay lại, tin tức này được các phu nhân truyền nhau, chồng các bà đương nhiên cũng biết, nên giờ phút này bọn họ lập tức biết thân phận của cô gái này. Không ngờ Tần tổng thật sự cưng chiều vị tiểu thư của Mạc gia, một đấu thầu quan trọng như vậy, bạn gái muốn đến liền dẫn theo, khi mình không có thời gian, thì cố ý để nguyên lão của công ty dẫn cô đến tham quan. Bọn họ âm thầm liếc qua Mạc Nhiên vài lần, lập tức có thể hiểu được Tần Thâm hiếm khi "Công tư bất phân". Khó trách trước kia rất nhiều phụ nữ nhào vào ngực Tần Thâm nhưng anh đều chướng mắt bọn họ, sinh hoạt giống như một thầy tu. Nay con gái Mạc gia kiều diễm động lòng người, Tần Thâm rơi vào bể tình với ôn hương nhuyễn ngọc* này cũng chẳng có gì lạ. *Ôn hương nhuyễn ngọc người con gái trẻ tuổi trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân. Một mỹ nhân như vậy, có người đàn ông nào không muốn có được? Tên Mạc Quân Nam kia cũng quá tốn công sức để giấu đứa con gái xinh đẹp lâu như vậy, trước kia cũng không nghe thấy một chút tin tức gì, mãi đến khi Mạc thị phá sản, tiên nữ mới phải ngã xuống trần gian, rớt vào pháo đài này. Tạm thời tạm biệt mấy người bạn trên thương trường, Tào Hành Vân dẫn Mạc Nhiên đến vị trí ngồi cố định của Tần thị. Xí nghiệp như Tần thị, ở những loại địa phương này tất nhiên sẽ có người đặc biệt giữ lại chỗ ngồi. Cho dù hôm nay Tần thị không tham gia, vị trí này vẫn thuộc sở hữu của Tần thị, không có xí nghiệp nào chiếm lấy. Đây tất nhiên là do thế lực của Tần thị. Động tĩnh bên này làm cho người bên khác chú ý. "Rốt cuộc người của Tần thị cũng đến, Mạnh Yến Phương.... A? Không phải Mạnh Yến Phương, sao lại là Tào Hành Vân, còn người phụ nữ ngồi bên cạnh ông ta là...." "Mạc Nhiên?!" Chỗ ngồi của Tần thị cách không xa vị trí dành riêng cho Hạ thị, Hạ Thừa Diễn trừng to hai mắt, nhìn về phía bên kia mà không dám tin vào mắt mình. Sao Mạc Nhiên lại xuất hiện ở đây, Tần Thâm đang hôn mê bất tỉnh, không phải cô ta nên ở Lâm Hải thị sao? Nghĩ thế nào cũng không hiểu được tình huống trước mắt, Hạ Thừa Diễn bất an mà hỏi ba mình đang ngồi bên cạnh "Ba, Mạnh Yến Phương không đến, kế hoạch của chúng ta có vấn đề gì không?" Hạ Chấn Quốc trầm mặc một lát "Xem xét tình huống trước mắt cái đã." Hạ Thừa Diễn đành phải gật đầu, nhưng ánh mắt luôn nhìn về phía Mạc Nhiên, Tào Hành Vân cũng để ý đến hắn, nhỏ giọng nói với Mạc Nhiên "Cháu quen biết vị kia của Hạ thị?" "Trước kia từng có một đoạn nghiệt duyên." Nói qua loa tóm tắt, đột nhiên Mạc Nhiên thừa dịp Hạ Thừa Diễn không chú ý nói vào bên tai Tào Hành Vân "Đợi lát nữa cháu muốn nhờ chú Tào phối hợp với cháu một chút." Tào Hành Vân như lọt vào trong sương mù, nhưng vẫn phối hợp gật đầu "Được." Thời gian qua hơn một nửa, rốt cuộc cũng bắt đầu đấu thầu mảnh đất "giá trị cực cao" như lời Mạnh Yến Phương, Hạ Thừa Diễn theo bản năng nhìn về phía Tần thị, không thấy bọn họ có động tĩnh gì nên bắt đầu sốt ruột. "Ba, rốt cuộc bọn họ đến đây làm gì? Mạnh Yến Phương có làm cho bọn họ tham gia đấu thầu lần này?" Nếu Tần thị không tham gia, vậy cơ hội lần này của bọn họ trở thành công cốc rồi! Sau này muốn động tay động chân với Tần thị, chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy. Hơn nữa ai cũng biết Tần Thâm mạng lớn, xảy ra tai nạn xe cộ mà không chết, tuy bây giờ đang hôn mê bất tỉnh, nhưng sau này có thể tỉnh lại. Đương nhiên Hạ Chấn Quốc cũng nghĩ như vậy, ông ta hạ quyết định "Trước tiên chúng ta cứ hô giá thử xem, xem phản ứng bọn họ như thế nào." Bây giờ cũng chỉ có thể làm vậy, sau khi người đấu giá vừa mới lên tiếng hỏi, Hạ Thừa Diễn liền giơ thẻ bài trong tay lên, nhưng để cho an toàn, ngay từ đầu hắn cũng không dám hô giá quá cao "Một trăm vạn." Hành động của hắn quả nhiên hấp dẫn sự chú ý của Mạc Nhiên, Hạ Thừa Diễn cố ý lộ ra vẻ mặt khiêu khích, vẻ mặt kia làm cho bất kì người nào nhìn vào cũng thấy lòng đầy tức giận, chứ đừng nói người phụ nữ còn là vị hôn thê trước của hắn. Một chiêu này đúng là hiệu quả, ngay sau đó Hạ Thừa Diễn nhìn thấy Mạc Nhiên định cầm thẻ bài giơ lên, nhưng lại bị Tào Hành Vân cản lại, nhìn cô lắc đầu. Mạc Nhiên thả thẻ bài xuống, Hạ Thừa Diễn tiếc nuối vài giây, càng thấy bất mãn với hành động của Tào Hành Vân, suýt chút nữa là được rồi. Sau đó cũng có mấy công ty tham gia cạnh tranh, Hạ Thừa Diễn cắn răng, một lần nữa giơ thẻ bài lên "500 vạn." Cuối cùng Hạ Thừa Diễn cũng cảm thấy kế hoạch hắn bày trí có tác dụng. Một là Tần thị thật sự cho rằng tương lai mảnh đất này sẽ tăng giá, hoặc là kế kích tướng của hắn có tác dụng. Mạc Nhiên nhanh chóng đuổi theo giơ thẻ bài nói "550 vạn" Lần này Tào Hành Vân không ngăn cản nữa, giống như rất thất vọng mà lắc đầu. Thấy một màn này, Hạ Thừa Diễn lập tức hiểu rõ. Hôm nay Mạc Nhiên đến đây là đại diện cho Tần thị, hơn nữa còn quyết định tham gia cạnh tranh, mà Tào Hành Vân hình như không đồng ý nhưng cũng không ngăn được quyết định của cô ta. Không ngờ Tần Thâm không ở đây, Tần thị to như vậy lại giao đến tay người phụ nữ vô dụng này! Hạ Thừa Diễn đột nhiên cảm thấy may mắn vì trước kia mình không lấy Mạc Nhiên. Nếu không lại cưới về một cái bình hoa không hơn gì Triệu Tinh Nghiên, còn không thể mang lại lợi ích cho hắn, thậm trí còn quấy rối gây trở ngại chứ chả giúp ích được gì. Ít nhất Triệu Tinh Nghiên còn biết an phận, không quản mọi việc của công ty. Nhưng người phụ nữ này đúng là đang sợ hãi rụt rè, Tần thị lớn vậy mà chỉ tăng giá thêm 50 vạn, không sợ bị người khác chê cười sao. Nghĩ như vậy, Hạ Thừa Diễn dám cá cược là Mạc Nhiên sẽ trúng kế của hắn, nên không hề lo lắng mà tăng giá lên "600 vạn." "700 vạn!" Giọng Mạc Nhiên giống như tức giận, hô giá xong còn nhìn sang Hạ Thừa Diễn, ánh mắt có chút đắc ý. Hạ Thừa Diễn cười lạnh trong lòng, đúng là người phụ nữ ngu xuẩn, nhưng cái giá này không đáng là gì với Tần thị, không đủ để làm thương gân động cốt, vì thế lại tăng giá "800 vạn." Mạc Nhiên cực kỳ tức giận mà trừng mắt nhìn hắn, ngay sau đó định giơ tay phải lên, nhưng lúc này Tào Hành Vân lại có động tác. Sợ Tào Hành Vân ngăn cản Mạc Nhiên, lòng Hạ Thừa Diễn lập tức nâng lên. Nhưng cũng may Mạc Nhiên đã bị tức giận làm cho đầu óc hôn mê, khăng khăng muốn thắng Hạ Thừa Diễn, mang lửa giận mới nhận được trả về, không để ý Tào Hành Vân đang ngăn cản một lần nữa giơ thẻ bài "900 vạn!" Giờ phút này trong trận chỉ còn Hạ Thừa Diễn và Mạc Nhiên cạnh tranh, những người khác thì ngồi một bên náo nhiệt nhìn hai người cạnh tranh, hận không thể nhìn thấy hai bên đánh nhau mới thú vị. 900 vạn, cái giá này đã rất cao so với khả năng của Hạ thị, đặc biệt còn đổ vào một mảnh đất không đáng tiền, Hạ Thừa Diễn hơi do dự, cuối cùng vẫn giơ thẻ bài lên. Đây là lần nâng giá cuối cùng, Hạ Thừa Diễn tin rằng Mạc Nhiên sẽ đuổi theo, xuất ra hơn 1000 vạn, hơn nữa còn là do Mạc Nhiên làm ra, đoán chừng lúc Tần Thâm tỉnh lại cũng không có cách nào xoay chuyển tình thế, lắng lại lửa giận của thành viên hội đồng quản trị. Nhưng sau khi hô giá một ngàn vạn, Hạ Thừa Diễn đợi nửa ngày, cũng không thấy Mạc Nhiên hô giá "1100 vạn." Một giây đi qua, hai giây đi qua. Vẫn là không có bất kì âm thanh gì vang lên, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh. Trong lòng Hạ Thừa Diễn đột nhiên nhảy dựng, lập tức nhìn về phía Mạc Nhiên, lại thấy cô mấp máy môi giống như đang nói với hắn cái gì đó. Hạ Thừa Diễn lần đầu tiên hiểu được câu khẩu âm của Mạc Nhiên. "Chúc mừng." Mạc Nhiên nói như vậy. Bỏ ra một ngàn vạn để mua miếng đất này, cô cũng phải thật lòng chúc mừng cho Hạ Thừa Diễn, Mạc Nhiên lạnh lùng cong cong khóe miệng, trong mắt hiện lên một tia trào phúng. Thấy không có người nào ra giá nữa, người đấu giá nói "Một ngàn vạn lần thứ nhất, một ngàn vạn lần thứ hai...." "Một ngàn vạn lần thứ ba, thành giao! Chúc mừng tập đoàn Hạ thị tập lấy được miếng đất Nam Thành này!" Tiếng vỗ tay ở hiện trường vang lên như sấm, không có gì bất ngờ, Mạc Nhiên cũng nhìn về phía Hạ Thừa Diễn, vỗ tay chúc mừng. Sắc mặt người đàn ông lập tức xanh mét. Hạ Chấn Quốc cũng phản ứng kịp con trai mình đã làm gì, trong nháy mắt lửa giận bùng lên, bàn tay nắm lại vang lên kèn kẹt "Mày.... Mày...." Nếu không phải ở đây có nhiều người, bây giờ ông ta đã cho Hạ Thừa Diễn một cái bạt tai vào mặt. "Ba, con...." Hạ Thừa Diễn không hiểu sao mọi chuyện là biến thành như vậy, rõ ràng là hắn muốn gài bẫy Mạc Nhiên mà? Hạ Chấn Quốc đã tức giận không nói nên lời, một ngàn vạn, một ngàn vạn đấy! Giá cổ phiếu của bọn họ bị Tần thị chèn ép đã tổn thất mất hai ngàn vạn, bây giờ lấy đâu ra một ngàn vạn mà đầu tư vào mảnh đất này! Hai mắt Hạ Chấn Quốc tối sầm, không đứng vững mà ngồi bệt trên ghế. "Ba! Ba!" Hạ Thừa Diễn vừa định đi ra ngoài tìm người hỗ trợ, lại bị nhân viên công tác cản lại. "Ngại quá Hạ tổng, mời ngài theo tôi đi thanh toán tiền." "Tránh ra!" Sau đó là một trận hỗn loạn, Mạc Nhiên không muốn xem tiếp, thu hồi ánh mắt, cười cười với Tào Hành Vân "Chú Tào, chúng ta có thể đi rồi, hôm nay xem được màn kịch này quả là không tồi, không biết chú Tào có hài lòng không?" Ánh mắt Tào Hành Vân nhìn Mạc Nhiên lập tức thay đổi, một lúc sau mới lắc đầu cười "Già rồi, đúng là ta đã già thật rồi, bây giờ là thiên hạ của người trẻ tuổi các cô các cậu, hôm nay xem xong màn kịch này chú vô cùng hài lòng, đúng là trước kia chú đã nhìn lầm rồi." Biết ông đã hoàn toàn công nhận cô, tâm tình Mạc Nhiên rất tốt "Chú Tào không già, Tần thị còn cần chú giúp đỡ, cùng A Thâm nỗ lực phát triển lên." Hai người vui sướng rời đi, khi Mạc Nhiên đi ngang qua chỗ Hạ Thừa Diễn, hắn còn định giữ lấy tay cô tra hỏi xem có phải cô cố ý hãm hại hắn hay không, thì Mạc Nhiên khéo léo né tránh. Hạ thị bị Tần thị chèn ép bốc hơi mất hai ngàn vạn, bây giờ lại muốn đem một ngàn vạn ném ra ngoài cửa sổ. Hạ thị, toang rồi. 29/08/2020 Edit by DiiHyBeta by MaiAnh "Mấy ngày nữa là đến hôn lễ của em họ con, con có muốn đi cùng mẹ đến nơi tổ chức hôn lễ không?" Chung Hân Ý đã nhận được thiệp mời hôn lễ của nhà em gái, nên hỏi ý con trai mình. Lại nói đến Chung Hân Ý cũng rất ngạc nhiên, tuy đã sớm biết em gái vừa ý Triệu Tinh Nghiên làm con dâu, nhưng không nghĩ đến hai nhà sẽ tổ chức đám cưới nhanh như vậy. Aiz, nếu bà cũng có thể tự tay lo liệu hôn lễ cho con trai thì thật tốt. Tần Thâm chỉ cần biết cô dâu không phải là Mạc Nhiên là được rồi, những cái khác anh không thèm để ý "Để con giúp mẹ chuẩn bị quà tặng." Nghe con trai nói vậy, Chung Hân Ý cũng biết nó sẽ không đi "Được, mẹ sẽ mang một phần tâm ý của con đến." Đối với hôn lễ của Hạ Thừa Diễn và Triệu Tinh Nghiên, Mạc Nhiên không chú ý nhiều, cô có chuyện quan trọng hơn phải làm. "Cái gì? Để cho tôi diễn vai Tương Ly?" Một hôm nào đó Mạc Nhiên bị đạo diễn gọi sang một bên, sau đó liền không tin được lỗ tai của mình. Mạc Nhiên không thể nào nghĩ được, cô chỉ là một diễn viên quần chúng gần như trong suốt ở đoàn phim, tại sao đột nhiên lại có một cơ hội tốt như vậy. Đạo diễn nghiêm túc gật đầu, làm cho mình không giống như đang nói đùa "Diễn viên trước kia đóng vai Tương Ly đột nhiên xảy ra sự cố ngã gãy chân, không thể vào đoàn phim, mà tác giả nguyên tác cũng chọn cô, nên cô có đồng ý thử một lần không?" "Tất nhiên, thù lao của cô chúng tôi sẽ trả cao hơn nhiều so với diễn viên quần chúng." Lúc nói lời này trong lòng đạo diễn cũng rất bất đắc dĩ, ông không biết đoàn phim này có bị sao không, nếu không phải nữ chính giữa đường bỏ diễn, thì chính là nữ phụ đột nhiên ngã bị thương, hoặc là máy móc bị trục trặc. Nhưng cũng may mọi chuyện rất nhanh được giải quyết, nên đạo diễn cũng không muốn tự dọa mình, chỉ có thể an ủi đây là chuyện ngoài ý muốn. Giống như lần này nữ phụ không thể tham gia đóng phim, thì cũng đã tìm được Mạc Nhiên càng nhìn càng thêm thích hợp sao? Tuy không dám nói đến kĩ thuật diễn của cô thế nào, nhưng xem qua cô diễn vai quần chúng mấy hôm nay, đạo diễn thấy cũng có thể đạt tiêu chuẩn tuyển chọn. Hơn nữa đây lại là một cô bé nghiêm túc, học tập nhiều một chút cũng sẽ không kém. Thù lao cao đã hấp dẫn sự chú ý của Mạc Nhiên. Mấy hôm nay làm diễn viên quần chúng cô cũng biết đây là một nghề vất vả lại còn ít tiền. Hơn nữa với tình huống trong nhà cô bây giờ, cô tuyệt đối sẽ không từ chối tiền bạc đi theo mình. Vì vậy suy nghĩ không lâu, Mạc Nhiên liền đồng ý "Được, tôi sẽ cố gắng diễn tốt vai Tương Ly." Bởi vì mấy ngày nữa sẽ có phần diễn của Tương Ly, khi về Mạc Nhiên mượn Trương Vũ Hân quyển 《Lâm Lang Truyện》 và kịch bản xem lại một lần, chọn những tình tiết có Tương Ly đọc kĩ mấy lần, muốn nghiền ngẫm cảm xúc của nhân vật này. Kể cả trong sách hay trong kịch bản Tương Ly đều là một nhân vật có vai diễn ít đến đáng thương, thậm chí ít đến nỗi chỉ xuất hiện ở trong kí ức của nam chính Dận Hiên và trong miệng của người khác. Cảnh diễn chủ yếu của Tương Ly là trong một đoạn hồi ức của nam chính, đúng ngay đoạn hai người sắp cử hành lễ kết hôn, Tương Ly đột nhiên phản bội đả thương Dận Hiên rồi nhập ma. Nhưng khi Mạc Nhiên đọc đến đoạn này liền có rất nhiều nghi vấn. Nếu thật sự muốn nhập ma, việc gì Tương Ly phải chọn lúc nhiều người như vậy, đem chính mình lộ ra trước mắt bao nhiêu người. Hoặc là người vốn không hề có quan hệ với Tương Ly là Ma Tôn, vì sao tự nhiên lại xuất hiện ở Huyền Cực tông động tác thân mật mang Tương Ly đi? Đến sau này tác giả mới giải thích những nghi hoặc của độc giả. Cái gọi là nhập ma, cũng chỉ là một cuộc giao dịch giữa Tương Ly và Ma Tôn. Dận Hiên trúng độc nhưng không tự mình phát hiện ra. Đó là độc của tông chủ Huyền Cực tông muốn diệt trừ Dận Hiên. Hắn cố ý sử dụng chất độc - máu hoa bỉ ngạn luyện được ở bí cảnh cao cấp, luyện thành thuốc độc bí mật để ra tay với Dận Hiên. Bởi vì đây là đồ thuộc về phái cao cấp nhất của ma tu nên Dận Hiên không thể phát hiện. Nhưng với thân thể của Thiên Ma, Tương Ly rất mẫn cảm với vật này, vì vậy nàng mới phát hiện ra Dận Hiên trúng độc. Nhưng những kiến thức của nàng chỉ thuộc trong phạm vi, nên không có cách nào hóa giải nó, người trúng độc chỉ có thể chờ thời gian qua đi mà chết. Nhưng có một ngày nàng gặp phải Ma Tôn. Người đàn ông kia giống như đặc biệt tới tìm nàng, nói cho nàng người hạ độc là ai, lại còn cả phương pháp giải duy nhất. Hoa bỉ ngạn, một nghìn năm mới nở, một nghìn năm mới tàn, hoa và lá đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không thể gặp nhau. Cho nên chỉ có một cách duy nhất có thể giải được độc tính của máu hoa bỉ ngạn. Lúc trước khi hoa bị ngạn nở, hoa và lá gần nhau nhất, trùng hợp tông chủ Huyền Cực tông lấy được hoa, mà người cướp được lá lại là Ma Tôn. Ma Tôn đã yên mến Tương Ly từ lâu, nên nhân cơ hội này hắn đưa ra điều kiện, hoa lá và phương pháp giải độc hắn có thể cho Tương Ly, chỉ cần nàng trở thành vương hậu của hắn. Hơn nữa Tương Ly không được nói giao dịch giữa hai người bọn họ cho bất kì người nào. Tương Ly thỏa hiệp, nàng không để ý thanh danh của mình bị ảnh hưởng thế nào sau khi nhập, nàng chỉ để ý một người là Dận Hiên. Vì thế sau này đã có "Phản bội". Chỉ là Ma Tôn cũng không biết rõ, máu hoa bỉ ngạn này đã sớm bị cấm trong sách chất độc. Nó còn có một đặc tính lớn nhất, thật ra không tồn tại cái gì gọi là giải độc hoàn toàn, cho dù là sử dụng hoa lá. Đây chỉ là cách lấy mạng đổi mạng mà thôi. Nói cách khác, nếu không có hoa lá, Dận Hiên tất nhiên sẽ phải chết không thể nghi ngờ, dù cho có sử dụng hoa lá, độc tố cũng chỉ yên lặng không một tiếng động mà chuyển lên người người khác. Mà điều này về sau Ma tôn trong một lần thấy Tương Ly trúng độc mới phát hiện ra. Nhưng khi đó, hắn đã không có cả hai thứ hoa và lá. Một nghìn năm hoa nở, để giải được độc cũng đã là một nghìn năm sau. Nhưng Tương Ly không thể chịu đựng lâu như vậy. Ma Tôn đợi đến cuối cùng, vẫn chỉ là người trong lòng tử vong. Mà Dận Hiên lại càng không biết được tình huống này, người yêu hắn vì hắn mà chết. Buông tiểu thuyết trong tay ra, Mạc Nhiên chỉ có thể cảm thán một câu vận mệnh trêu người. Tình yêu, quả thật là thứ tra tấn con người nhất trên đời. * Lúc Mạc Nhiên thay phục sức trang phục+ trang sức của Tương Ly đi ra, lập tức hấp dẫn ánh mắt của một đám nam nữ ở hiện trường. Thợ trang điểm chỉ trang điểm nhẹ cho Mạc Nhiên, nhưng dù không trang điểm diễm lệ thì ánh mắt mọi người vẫn như thể đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô gái xinh đẹp tinh xảo này. Đây chính là Tương Ly trong sách miêu tả, khuôn mặt thần tiên, là con cưng của trời. Diệp Sở Du càng nhìn càng liên tục gật đầu, trong lòng càng hài lòng với người diễn vai Tương Ly này. Quả nhiên, chỉ có vẻ đẹp này mới xứng đáng là đệ nhất mỹ nhân của Tu Chân giới, là người có thể làm cho tôn sư hai đạo chính - ma đều yêu mến. Tuy Mạc Nhiên đã làm ở đoàn phim một thời gian, nhưng chân chính diễn một nhân vật quan trọng thì đây là lần đầu tiên. Dù lúc đầu có hơi cẩn thận, nhưng rất nhanh Mạc Nhiên đã điều chỉnh được trạng thái của mình, mang bản thân mình chú tâm nhập vai. Chuyên tâm đóng phim, Mạc Nhiên không thể tưởng tượng được có một kế hoạch đặc biệt nhằm vào mình đang được hình thành. Bên trong diễn đàn chính thức của văn học Phi Hoa, một bài viết không có căn cứ xuất hiện, chỉ trong mấy phút ngắn ngủi lập tức dậy lên một làn sóng lớn. 【Đạo Văn】 tác giả mới Chung Ly của 《Hoàng quyền chi hạ》 ăn cắp ý tưởng 《Thiếu nữ xinh đẹp》 của đại thần ngàn thu Mặc Ngữ Lương. Ở phía dưới tiêu đề bài viết, người nọ tiếp tục viết 【 hôm nay nhàm chán đi dạo Kim Bảng, đột nhiên nhìn thấy quyển《 hoàng quyền chi hạ 》này. Đọc mấy chương đầu liền phát hiện có chỗ không thích hợp, chi tiết bên trong làm tôi luôn có cảm giác quen thuộc, vì thế tôi mở lại quyển 《Thiếu nữ xinh đẹp》 trước kia đã từng đọc mới phát hiện có nhiều chi tiết tương tự. Đã report, bên dưới là tờ bôi màu so sánh.】 Ngay sau đó, "bác" chủ topic liên tiếp tung ra vài tờ mang theo đủ mọi màu sắc đánh dấu chỗ so sánh, làm cho người xem hoa cả mắt. 【Lầu 3 Ăn dưa ăn dưa, cả hai quyển tôi đều chưa đọc qua, chờ xem lầu dưới giải thích.】 【Lầu 4 ĐM quyển hạng nhất tôi đang theo dõi, phần sau còn chưa xem, có thật không vậy?】 【Lầu 5 Cả hai quyển tôi đều xem qua, cũng chả thấy giống chỗ nào cả, không phải chủ thớt ghen tỵ người ta là một người mới lại đứng đầu Kim Bảng nên cố ý ở đây bóc phốt người ta chứ.】 【Lầu 6 Trang dính màu lung tung rối loạn không muốn xem, làm sao để xem rõ hơn đây?】 ...... Bài viết dần dần có nhiều bình luận, đồng thời phía dưới khu bình luận của 《 hoàng quyền chi hạ 》 cũng rơi vào tay giặc. 【Dựa vào ăn cắp ý tưởng mà lên Kim Bảng, là Huyết Man Đầu ăn thịt người sao! Dấu trừ nguyệt thạch tặng cho cô không cần cảm ơn.】 【Chó đạo văn không biết xấu hổ, nguyệt thạch để không cũng vô dụng nên tặng cho cô, hì hì.】 Sau một trận điên cuồng công kích, nhìn số lượng nguyệt thạch của tài khoản giảm mạnh, cuối cùng Ngô Tử cũng thở ra một hơi. Cô ta là fan cuồng của Mặc Ngữ Lương, đã theo dõi vài quyển sách của cô ta nên rất thích. Bây giờ thấy tác giả mình thích bị ăn cắp ý tưởng, nên tức giận muốn chết. Nếu không phải không tìm thấy người tên Chung Ly này trên Weibo, cô ta nhất định sẽ mắng người này đến chết luôn ở trên Weibo. Nhớ tới Weibo, Ngô Tử vội vàng vào tài khoản của mình, tìm được cái weibo Thái Thái vừa đăng, nên tag Mặc Ngữ Lương vào, lại thấy mấy giờ trước đã đăng một cái Weibo. 【Ai, vốn đang định viết bản thảo mới, đột nhiên nhìn thấy người gửi tin nhắn cho tôi nói 《Thiếu Nữ xinh đẹp》 bị ăn cắp ý tưởng. Tôi đi xem quyển nghe nói là "tham khảo" kia, chỉ là một người mới sáng tác cũng không dễ dàng gì, nên yêu quý danh tiếng của mình hơn đi.】 Ở dưới Weibo này đã có không ít người đọc bình luận【 Có người dám ăn cắp ý tưởng của Thái Thái sao! Dù sao cũng là ăn cắp ý tưởng, Thái Thái không cần nói hộ cho cô ta, trực tiếp tag tác giả kia lên đây đi!】 【Đúng vậy đúng vậy, chó sao chép không biết xấu hổ, chúng tôi sẽ bôi đen giúp cô, bôi đen đến khi cô ta xin lỗi sau đó dừng bút thì mới được, chó sao chép thì có tư cách gì dùng tâm huyết của người để thu lợi ích!】 Ngô Tử lướt xuống xem bình luận phía dưới, thấy Thái Thái nhà mình vì người mới kia mà tạm thời dừng bút thì càng thêm tức giận điên cuồng, cô ta đã vất vả chờ Thái Thái viết bản thảo mới, kết quả lại xảy ra chuyện xấu này. 【Thái Thái đừng vì một người không liên quan mà tức giận, cầu Thái Thái tiếp tục viết bản thảo, muốn xem truyện mới!】 【Tức chết tôi rồi, tôi sẽ tiếp tục bôi đen con chó sao chép kia!】 Lưu lại hai bình luận trên, Ngô Tử lại mở app Phi Hoa bôi đen Chung Ly, nhưng chỉ bôi đen như cũ thì không thể giải tỏa hết tức giận trong lòng cô ta. Có trời mới biết khi cô ta nhìn thấy cái Weibo kia thì có bao nhiêu tức giận, lập tức dựa theo dấu vết "Người mới, Kim Bảng" trên Weibo để lại tìm được chó sao chép. Nhưng bây giờ bôi đen thôi thì chưa đủ, dựa vào đâu mà chó sao chép còn có thể giả chết không trả lời, liên tục dùng lòng dạ độc ác thu lợi nhuận từ đạo văn, làm hại Thái Thái nhà cô ta không có tâm trạng viết truyện mới. Nghĩ như vậy, động lực của Ngô Tử lập tức bị kích thích, trước kia cô ta đã học qua không ít kĩ năng, hôm nay nhất định cô ta phải tìm ra Weibo của tên kia! Lúc này Tiền Tịnh Tịnh* đang đọc bình luận trên weibo của mình mà cong cong khóe môi, dễ dàng nhận thấy tâm tình không tệ. *Tiền Tịnh Tịnh là tên thật ngoài đời của Mặc Ngữ Lương biệt danh fans gọi là Thái Thái. Trước kia cô ta đã dùng thủ đoạn tương tự để ép một người mới phong bút, không nghĩ đến nhanh như vậy phải dùng đến lần thứ hai. Nhưng ai bảo cô ta nghe được ngành điện ảnh bên kia có ý định mua lại bản quyền của 《Hoàng quyền chi hạ》, chuyện này Tiền Tịnh Tịnh không thể nhịn được nữa. Hừ, chỉ là một người mới thì thành tích có thể tốt hơn cô ta sao. Chỉ cần làm cho thanh danh của Chung Ly kia xấu đi. Như vậy ngành điện ảnh bên kia không thể nào nhìn trúng người này được chứ đừng nói có khả năng uy hiếp đến cô ta. 13/08/2020 Truyện Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản là tác phẩm thứ hai mà tác giả Dạ Nguyệt Dao Ca giới thiệu đến với bạn đọc. Có thể nói đây là một bộ truyện xuyên thư khá hay thuộc thể loại ngôn tình, hiện đại, HE, ngọt sủng, sảng án Sau một vụ tai nạn xe cộ, Mạc Nhiên phát hiện mình xuyên vào một quyển vật cô xuyên qua là một nữ phụ pháo hôi, tồn tại chỉ làm chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính phát phụ trong sách có khuôn mặt tiên nữ xinh đẹp, nhưng lại là một cô gái ngốc nghếch có trí lực gia thế làm cho người ta cực kỳ hâm mộ, nhưng lại là một cái xí nghiệp đã phá sớm có một vị hôn phu môn đăng hộ đối, nhưng lại là cái đại móng heo chỉ yêu nữ đúng rồi, cái đại móng heo này chính là nhân vật nam chính trong sách, kẻ đầu sỏ hại nữ phụ tan cửa nát vì trong nhà phá sản, cha thì nhảy lầu tự sát, không bao lâu sau người mẹ ốm yếu cũng buông tay nhân còn cha mẹ che trở nữ phụ ngốc nghếch cùng nam nữ chính náo loạn một trận, cuối cùng rơi vào cảnh lưu lạc đầu đường, thất thân chết Nhiên "...." Tôi đi chết đây! Edit by DiiHyBeta by MaiAnh Mạc Nhiên chọn cách đứng một bên tiếp tục xem. Tiểu Mạc Nhiên vẫn khóc đến thương tâm, cô bé không tìm thấy mẹ, hôm nay mẹ đưa cô bé đến đây, cô bé rất ghét mùi ở chỗ này. Nhưng hình như mẹ có việc rất bận, cũng có nhiều chú dì đứng xếp thành hàng trên tay cầm một quyển sổ nhỏ không biết để làm gì. Nếu đã ở hiện trường thì khẳng định Mạc Nhiên biết rõ Hứa Diệu đang lấy số ở cửa sổ đăng kí trước sảnh bệnh viện, về phần lấy số làm gì thì không cần nói cũng biết. Tiểu Mạc Nhiên vốn rất ngoan ngoãn đứng bên cạnh mẹ, rất nghe lời không dám chạy lung tung. Tuy là mẹ cao như vậy nhưng cô bé đứng cùng mẹ trong đám người hiện ra vẻ nhỏ nhắn xinh xắn và cũng bị chen lấn rất khó chịu. Tiểu Mạc Nhiên rất hiểu chuyện khéo léo ôm bé thỏ con để chờ mẹ. Thế nhưng đột nhiên hàng người kéo nhau đi lên phía trước, Tiểu Mạc Nhiên bị đám người chen lấn xô đẩy nên bị bỏ lại phía sau. Cô bé đang không biết phải làm sao thì đột nhiên có một bé trai giữ chặt lấy bé, cố rủ bé ra vườn nhỏ bên ngoài chơi một lúc. Bé trai kia chắc là rất thích Tiểu Mạc Nhiên xinh đẹp, tính cách hoạt bát sinh động hoàn toàn không sợ người lạ, Dùng sức lôi kéo Tiểu Mạc Nhiên cùng đến vườn hoa vừa nói ở đó có rất nhiều trò chơi thú vị. Tiểu Mạc Nhiên nghe thế liền có chút dao động, cô bé chỉ hiểu cậu bé này nói ngoài kia có hoa còn có cả bươm bướm. Cô bé rất thích những thứ đẹp đẽ này. Hơn nữa cô bé cảm giác được cậu bé kia dùng lực rất mạnh. Dù Tiểu Mạc Nhiên có vấn đề về chỉ số thông minh, nhưng cô bé có thể cảm nhận cậu bé kia rất muốn chơi với mình, mà đây chính là điều tiểu Mạc Nhiên rất muốn có được. Trước kia đám trẻ trong tiểu khu không thích chơi với bé, ngại cô bị ngốc, cùng nhau chơi trốn tìm cũng sẽ làm cho bọn họ bị thua. Vậy nên dần dần không có đứa trẻ nào muốn chơi với Tiểu Mạc Nhiên nữa, thậm chí đứa bé tên Đồng Ngôn còn không kiêng dè gì nói một câu "Mạc Nhiên thật là ngốc." Tiểu Mạc Nhiên nghe thấy tên mình, cũng hiểu được chữ ngốc này là gì, cho nên cô bé rất buồn bực. Tại sao mọi người không muốn chơi với bé chứ?" Khi đó Mạc Quân Nam vẫn đang ở giai đoạn dốc sức làm việc, còn chưa có Mạc thị sau này, nên cả nhà chỉ ở trong một tiểu khu bình thường. Nhưng tiểu khu có nhiều bạn nhỏ như vậy mà không có ai muốn chơi với Tiểu Mạc Nhiên. Vậy nên bây giờ đột nhiên có một người bạn muốn chơi với cô bé, tiểu Mạc Nhiên mới thấy động tâm như thế. Cuối cùng cũng không chịu được sự lôi kéo của người bạn mới, tiểu Mạc Nhiên nhất thời đã quên mất mẹ mình, cùng bạn mới nắm tay đi đến vườn hoa nhỏ. Nhưng Tiểu Mạc Nhiên không biết tại sao bọn họ vừa đến vườn hoa đứa bé kia đột nhiên chạy mất không thấy bóng dáng, để lại Tiểu Mạc Nhiên ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Chuyện xảy ra làm Tiểu Mạc Nhiên không hiểu gì cả, tại sao người bạn mới tự nhiên lại chạy trốn? Không phải là rất thích Nhiên Nhiên sao? Hay là cậu ấy biết Nhiên Nhiên quá ngốc nên không muốn chơi với bé nữa? Đau lòng vì mất đi người bạn cùng sự sợ hãi khi ở một nơi xa lạ làm cho cô bé khóc rống lên. Nhưng cô bé không dám chạy lung tung, đến đường quay lại cô bé cũng không nhớ rõ, nên bây giờ tiểu Mạc Nhiên rơi vào tình trạng lạc đường. Đây cũng là cảnh Mạc Nhiên nhìn thấy lúc này. Nói thật Mạc Nhiên cũng không hiểu rõ hành động kì lạ của đứa bé kia. Trẻ con bây giờ đều tùy tiện vậy à? Lôi kéo con gái nhỏ nhà người ta đến đây rồi mặc kệ bỏ chạy lấy mình? Lúc này Mạc Nhiên cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ cảm thấy trẻ con thế giới này thật khó hiểu, cũng càng đau đầu khi phải tìm cách để Tiểu Mạc Nhiên tìm được mẹ. "Cô gái nhỏ thích khóc của nhà ai đây? Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp này mà khóc, làm cho chú cũng cảm thấy đau lòng." Đột nhiên một giọng nói lưu manh không biết phát ra từ nơi nào, ngay sau đó Mạc Nhiên trừng to mắt không dám tin mà thấy một người đàn ông trung niên đi ra từ phía sau bụi cỏ cao, trong tay còn cầm một cây kẹo que dùng để dỗ con nít. Nếu Mạc Nhiên đi vào giấc mơ sớm hơn một chút sẽ phát hiện đứa bé trai dẫn Tiểu Mạc Nhiên đến đây cũng cầm trên tay một cây kẹo que giống vậy. Tuy người đàn ông này mặc quần áo giống người bình thường, nhưng Mạc Nhiên thấy trong mắt ông ta không giấu nổi sự dơ bẩn. Thấy người đàn ông kia vừa bước từng bước đến chỗ Tiểu Mạc Nhiên vừa cười xấu xa, cả người Mạc Nhiên đều bùng nổ. Tên đàn ông chết tiệt này muốn làm gì Tiểu Mạc Nhiên! 09/08/2020 Edit by DiiHyBeta by MaiAnh Rốt cuộc cũng chịu đựng qua tuần trăng mật không mong muốn, lúc Hạ Thừa Diễn về đến nhà thì sắc mặt đã không tốt. Không để ý đến dò hỏi của mẹ, Hạ Thừa Diễn tùy tiện trả lời một chút rồi chuẩn bị đi công ty. Tuy rằng đã kết hôn, nhưng Hạ Thừa Diễn cũng không muốn chuyển ra khỏi biệt thự của Hạ gia, cũng đã ở đây lâu như vậy, hơn nữa mọi chuyện đều có người hầu hạ rất tốt, chuyển ra ngoài ở tất nhiên sẽ không thoải mái bằng ở đây. Chỉ có một điều duy nhất làm hắn không vừa lòng, là trong nhà có thêm một người phụ nữ hắn không thích. Thấy hắn muốn đến công ty, Triệu Tinh Nghiên lập tức la lên "Hạ Thừa Diễn, có phải anh đến công ty để gặp con tiện nhân Bạch Chỉ Nịnh kia đúng không!" Kết hôn cũng không làm cho Triệu Tinh Nghiên có cảm giác an toàn nào, huống chi trong tuần trăng mật vừa qua, người đàn ông này còn không chịu chạm vào cô ta, đó là một trong những lí do làm cô ta suy nghĩ nhiều. Hơn nữa Bạch Chỉ Nịnh còn là nghệ sĩ của giải trí Thanh Bình, chỉ cần Bạch Chỉ Nịnh còn ở công ty một ngày, Triệu Tinh Nghiên không thể yên tâm mà để Hạ Thừa Diễn đến công ty. Lại đến rồi lại đến rồi! Hạ Thừa Diễn nghe thấy âm thanh chói tai kia liền theo bản năng mà nhíu mày. Không có người đàn ông nào thích người phụ nữ của mình hàng ngày đều cuồng loạn như một người điên. Không đợi Hạ Thừa Diễn kịp nói một câu, câu nói tiếp theo của Triệu Tinh Nghiên đã lọt vào tai của anh ta "Đừng tưởng tôi không biết tâm tư của anh, nhưng Hạ Thừa Diễn anh cũng đừng quên, bây giờ tôi mới là vợ anh. Nếu anh không muốn làm cho Hạ thị và Triệu thị bất hòa, thì nhanh chóng làm cho Bạch Chỉ Nịnh cút ra khỏi giải trí Thanh Bình cho tôi." Mình đã offline còn bị người phụ nữ này khiêu chiến nhiều lần, mặt Hạ Thừa Diễn lập tức trầm xuống, đôi mắt âm u mà nhìn Triệu Tinh Nghiên. Triệu Tinh Nghiên chưa từng thấy dáng vẻ này của anh ta nên bị dọa không nhẹ, nhất thời liền nói lắp "Anh, anh trừng tôi làm gì, chẳng lẽ tôi nói sai à?" Hạ Thừa Diễn nghiến răng nghiến lợi "Triệu Tinh Nghiên tôi cảnh cáo cô, nếu cô đã gả đến đây thì phải tuân thủ quy củ của Hạ gia. Còn Thanh Bình là của nhà họ Hạ, không có bất kì quan hệ nào với cô. Nếu để tôi phát hiện ra cô làm gì mờ ám sau lưng tôi, đừng trách tôi không khách khí với cô!" "Triệu gia của cô không lớn đến mức có thể một tay che trời. Điều này cô nhớ cho kĩ vào!" Nói xong những lời tàn nhẫn, Hạ Thừa Diễn hừ lạnh một tiếng rồi rời đi, hoàn toàn không quan tâm Triệu Tinh Nghiên với dáng vẻ khó thở ở sau lưng. Mười ngón tay cắm sâu vào lòng bàn tay, giây tiếp theo Triệu Tinh Nghiên giống như nổi điên đem toàn bộ gối trên giường đập xuống đất. Aaa cô ta mới là phu nhân tổng giám đốc của Thanh Bình, muốn đuổi một diễn viên nhỏ cút đi không phải chỉ cần một câu của cô ta thôi sao! * "Tốt, kết thúc công việc! Hôm nay dừng ở đây thôi!" Đạo diễn vừa nói xong, đoàn phim lập tức vang lên một loạt tiếng hoan hô. Từ lúc khai máy đến nay đây là lần đầu tiên bọn họ được nghỉ sớm như vậy đấy. Câu tiếp theo của đạo diễn càng làm cho mọi người hưng phấn hơn. "Hôm nay vừa lúc kết thúc sớm, trong khoảng thời gian này đều vất vả cho mọi người, nên đêm nay có người mời khách, mọi người có thể thoải mái ăn uống tốt một chút!" Lời này vừa nói ra quả nhiên được không ít người ủng hộ, có người cười hỏi "Là đạo diễn mời khách sao?" Lưu đạo pha trò xua tay "Không không không, tôi làm gì có tiền mà mời các người ăn cơm, lần này là Hồ tổng mời khách, địa điểm ở khách sạn Cẩm Duyên." Hồ tổng là một trong những nhà đầu tư lần này, có quan hệ rất tốt với đoàn phim. Trước kia còn thường xuyên tới thăm tổ kịch mấy lần, trên cơ bản mọi người cũng đã gặp qua. Khách sạn Cẩm Duyên là khách sạn xa hoa hàng đầu trong nước, gồm cả dịch vụ ăn uống và nghỉ ngơi. Ở trong mắt mọi người có thể đi vào đây là tượng trưng cho kẻ có tiền, khách hàng nhất định không phú cũng quý. "Oa, Hồ tổng cũng thật tốt quá đi! Muốn đi Cẩm Duyên ăn một lần ít nhất cũng tiêu phí của tôi hai tháng tiền lương không ăn không uống." Đúng lúc này Lâm Hoài Chi một bên bổ sung, càng làm mọi người mong chờ "Hơn nữa hương vị rất tốt, kể cả là phục vụ hay đồ ăn tuyết đối không làm phụ cái giá phải trả." Mọi người càng nghe càng thêm chờ mong, chỉ là Mạc Nhiên hơi hơi nhíu mày. Hồ tổng...... Mạc Nhiên nhớ rõ người này, mỗi lần người này đến rất khiêm tốn, nhưng cô có cảm giác tầm mắt của ông ta thường xuyên đặt trên người cô. Cái loại này ánh mắt, cũng không phải là loại ánh mắt làm người ta thấy thoải mái. Mặc dù biết rằng từ chối sẽ làm nhiều người mất hứng, nhưng bây giờ mình đã không có địa vị như đời trước, gặp phải một ít chuyện khó giải quyết phải cố kỵ rất nhiều, cho nên nếu có thể tránh thì nên tránh cho. Sau khi cân nhắc nhiều mặt, Mạc Nhiên vẫn lựa chọn mở miệng "Đạo diễn Lưu, tối nay nhà tôi có chút việc, nên không đi được, mọi người cứ đi ăn vui vẻ." "Khó có cơ hội mọi người cùng nhau liên hoan một lần, lại còn ở Cẩm Duyên nữa, đừng từ chối, càng nhiều người càng náo nhiệt." Có người nói. Lập tức có người phụ họa "Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa còn chuyện gì quan trọng hơn mỹ thực chứ." "Nhưng......" Đạo diễn cũng gia nhập vào đội khuyên bảo "Tiểu Mạc đi cùng đi, vừa đúng lúc hôm nay cô đóng máy, coi như mọi người cùng nhau chúc mừng cho cô." Mạc Ngiên đúng là không thắng nổi nhiều người đồng loạt khuyên bảo, mắt thấy một đám người đều nhìn cô, Mạc Nhiên chỉ có thể đồng ý. Những người ở đây cũng rất tốt với cô, mà thứ Mạc Nhiên khó từ chối nhất đó là thiện ý. Mặc dù Vũ Hân không ở đây, nhưng chỉ cùng nhau ăn bữa cơm thôi.... chắc không có chuyện gì xảy ra đâu. Thấy cô đồng ý, mọi người lại hoan hô lần nữa "Tốt, chuẩn bị lên đường đến bữa tiệc lớn!" * Lại lần nữa ra khỏi công ty lúc còn sớm, Tần Thâm lái xe rất nhanh về nhà đón mẹ. Chung Hân Ý rất vui mừng khi con trai đã dần dần khôi phục bình thường, bây giờ nhìn thấy con trai nhà mình tâm tình lại càng tốt hơn "Thâm Thâm, hôm nay có chuyện gì sao? Con về sớm vậy làm gì, dì giúp việc còn chưa nấu xong cơm đâu." Tần Thâm lấy ra một hộp quà được gói tinh xảo, vừa nhìn là biết quà tặng, đưa đến trước mặt Chung Hân Ý, thấp giọng cười "Mẹ, hôm nay là sinh nhật mẹ, chúc người sinh nhật vui vẻ. Con đã đặt bàn ở Cẩm Duyên rồi, lát nữa chúng ta qua đấy ăn cơm, hôm nay là ngày đặc biệt nên không ăn cơm ở nhà." Đột nhiên nhận được quà Chung Hân Ý bất ngờ sửng sốt, ngay sau đó có chút không dám tin mà nhận lấy "Đây là cho mẹ?" Từ trước đến nay Chung Hân Ý không hay để ý đến ngày sinh nhật. Trước kia cũng chưa từng đặc biệt tổ chức sinh nhật. Tần Thâm khi ấy tuy rằng nhớ rõ ngày sinh nhật của mẹ, nhưng cũng chỉ bảo trợ lí chọn quà rồi đưa đến đây, cũng không thể nào nói một câu chúc mừng sinh nhật mẹ. Nhiều năm đã qua Chung Hân Ý cũng đã tạo thành thói quen để mặc cho sinh nhật đi qua, không ngờ sinh nhật năm nay bà nhận được kinh hỉ* như thế này. *kinh hỉ kinh ngạc + vui mừng. Tần Thâm gật gật đầu "Mẹ, mẹ mở ra nhìn xem có thích không? Đây là con tự mình đi chọn ở tiệm, nếu không thích để con đi đổi." Chung Hân Ý vừa mở ra đã thấy, bên trong là một chiếc khăn lụa có hoa văn rất đẹp được xếp chỉnh tề để ở đó, không cần tự mình sờ, chỉ dùng mắt thường xem liền biết nhất định là làm từ vải cực tốt, giá trị xa xỉ. Chung Hân Ý làm phu nhân, tự nhiên cũng yêu thích không buông loại đồ vật nhỏ xinh đẹp này. Huống chi đây còn là quà của con trai chọn cho bà, ý nghĩa còn lớn hơn, sao Chung Hân Ý có thể không thích được. Rất yêu thích khăn lụa mà vuốt ve vài cái, Chung Hân Ý cười không khép được miệng "Thích, đồ con đưa cho mẹ tất nhiên là mẹ thích rồi." Trong mắt Tần Thâm hiện lên ý cười "Thời gian cũng không còn sớm, để con mang mẹ đi ăn cơm đi." Trước kia hai mẹ con sống dựa vào nhau nhiều năm, ngay cả một lần cùng nhau ăn cơm bên ngoài cũng có. Chung Hân Ý cất kĩ quà tặng của con trai sau đó rất vui vẻ đồng ý "Chúng ta đi thôi." Cẩm Duyên ở khu vực buôn bán phồn hoa nhất Đế Đô, cao hơn hai mươi tầng. Tầng một là đại sảnh, tất cả các hoạt động hành chính về ăn uống, nghỉ ngơi đều làm việc ở đây. Tầng hai rộng lớn tất cả đều là bàn ăn là nơi dùng cơm của khách hàng. Tầng ba có tác dụng giống tầng hai, chẳng qua ở đây có thêm các phòng ăn riêng, để cho khách hàng có không gian riêng tư khi dùng cơm. Từ tầng ba trở lên đều là dịch vụ thuê phòng nghỉ ngơi, số tầng càng cao thì phòng càng xa hoa, cùng đó giá cả cũng càng thêm đắt đỏ. Khi đoàn người của đoàn phim đến đây, ngoại trừ mấy người Lâm Hoài Chi và đạo diễn đã đến đây nhiều lần, thì những người khác đều đồng loạt phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc. Tầng một lộng lẫy làm cho đám người vừa tiến vào có cảm giác như đi vào đại sảnh cung điện, đúng là nơi tốt nhất, phục vụ rất chuyên nghiệp Thấy một đám người đi vào giống như chưa thấy qua bộ mặt này của thành phố, trên mặt nhân viên phục vụ cũng không hiện lên cái gì khác thường, miệng mỉm cười một giây cũng không tắt, lập tức lại gần chào hỏi "Xin hỏi các vị có yêu cầu gì không?" Tất nhiên lúc này đạo diễn phải ra mặt "Xin hỏi phòng ăn 305 ở đâu?" Nhân viên phục vụ lập tức tỉnh ngộ "Là khách của Hồ tổng đúng không ạ? Hồ tổng đã đến, tôi sẽ dẫn các vị đến đấy." Đám người theo nhân viên phục vụ vào thang máy lên tầng ba, rất nhanh đã được dẫn đến cửa phòng 305. "Đây là phòng 305, tôi đợi ở bên ngoài, nếu có chuyện gì có thể trực tiếp gọi tôi." Đạo diễn nói cảm ơn với phục vụ, sau đó làm đại diện của nhóm người, đứng phía trước gõ cửa. Bên trong Hồ tổng đã đợi được một đoạn thời gian, liếc mắt đã nhìn thấy bóng dáng phía sau lưng đạo diễn Lưu, vốn đang bất mãn vì phải đợi chờ nay đã tan đi không ít. Còn tốt còn tốt, mục tiêu lần này của hắn cũng đến, không uổng công hắn chờ đợi. Mặc dù trong lòng không kiên nhẫn, ngoài mặt Hồ tổng cũng không biểu lộ ra ý gì, cười ha hả mà đi lên tiếp đón đạo diễn "Hôm nay cảm ơn đạo diễn Lưu đã cho lão Hồ tôi hãnh diện mặt mũi, mau vào trong ngồi." Đạo diễn Lưu cũng cảm ơn Hồ tổng đã nhiệt tình mời, hơn nữa đã đầu tư cho đoàn phim không ít "Hồ tổng không cần khách khí, ngài yên tâm, tiến độ đoàn phim đều rất tốt, rất nhanh có thể đóng máy." "Ông làm việc tôi rất yên tâm, ngồi đi, mọi người đều ngồi đi." Hồ tổng làm chủ nhà mời đoàn người ngồi xuống. Sau khi những người khác lễ phép chào hỏi, cũng sôi nổi ngồi vào vị trí. Nói là một nhóm người, nhưng trên thực tế chỉ có mấy diễn viên chính cùng đạo viễn, phó đạo diên và mấy người phụ trách đã làm việc lâu năm trong đoàn phim, mấy người làm việc lâu năm ở đoàn phim, đã quen thuộc với mấy loại tiệc tùng thế này. Thực đơn cũng rất tốt, hiệu suất làm việc của Cẩm Duyên đúng là rất được, rất nhanh một bàn đồ ăn mỹ vị đã được bưng lên. Sau khi chính thức bắt đầu, Mạc Nhiên chỉ yên lặng mà ăn đồ ăn, nhìn những người khác nói chuyện với nhau rất vui, tận lực làm giảm cảm giác tồn tại của mình. Nhưng không ngờ một lúc sau đề tài vẫn bị vứt trên người cô. "Nghe nói đây là lần đầu tiên tiểu Mạc đóng phim, vậy trước đó cô làm gì?" Hồ tổng từ trước đến nay đã quen đặt câu hỏi làm cho Mạc Nhiên đành phải trả lời "Lúc trước tôi vẫn luôn ở nhà, có thể coi như là người làm việc tự do." Câu trả lời này làm Hồ tổng rất vừa lòng, nếu không có công việc chính thức, sau đó lại chạy tới đoàn phim làm diễn viên quần chúng, như vậy chắc là thiếu tiền. Thiếu tiền thì tốt, thiếu tiền vừa lúc hắn có thể cho, loại chuyện kia cũng dễ làm hơn nhiều. Vì thế câu tiếp theo, cuối cùng Hồ tổng vẫn nhịn không được lặng lẽ vạch ra một chút khăn che mặt, lộ ra gương mặt thật. "Vậy tiểu Mạc có ý định vào giới giải trí không?" 14/08/2020

xuyên thành vị hôn thê bị phá sản