Cô Vợ Tài Năng Của Tổng Giám Đốc - Chương 03. "Cảm ơn sếp, tôi lập tức cút." Anh ngơ ngác, đại não vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mãi đến khi cô đi xa, anh mới đập bàn đứng bật dậy, gằn giọng: "Mẹ kiếp! Bạc Tuyết, em dám chơi tôi!" Anh nghiến răng ken két. Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi - Chương Q.1 - 72: 60 (1-3) cháu thật sự biết mình sai lầm rồi. Ở chỗ này có lẽ không hoa lệnhư thế giới bên ngoài, không hào hoa như thế giới bên ngoài, không thểnhìn thấy những cảnh đẹp bên ngoài. Nhưng mà cháu sẽ ở đây học Ngân hàng Sài Gòn (SCB) vừa công bố quyết định bổ nhiệm ông Chen Yi-Chung (Jeremy Chen) giữ cương vị Phó Tổng Giám đốc phụ trách Chiến lược. Việc bổ nhiệm nhân sự cấp cao này nhằm đáp ứng yêu cầu về mặt chiến lược của SCB trong giai đoạn chuyển đổi. Với quyết định bổ nhiệm mới nhất này, SCB hiện có 10 Phó Tổng Giám đốc. Ngày 22-12, tại Hà Nội, Tổng Giám đốc Tập đoàn Google (CEO) Sundar Pichai đã có buổi nói chuyện với doanh nghiệp (DN), sinh viên, các bạn trẻ cộng đồng Startup (công ty khởi nghiệp). Sự kiện này được kỳ vọng sẽ truyền cảm hứng cho giới trẻ Việt Nam trong việc khởi nghiệp. "Tôi luôn nỗ lực thăng tiến bản thân mỗi ngày. (chinhphu.vn) - là một trong những doanh nghiệp gặp khó khăn trong hơn 2 năm dịch bệnh covid-19, bà nguyễn đức thạch diễm, phó chủ tịch thường trực hđqt kiêm tổng giám đốc ngân hàng sài gòn thương tín (sacombank) cho biết, thời gian qua, chính phủ đã đưa ra những thông điệp, chính sách nhất quán nhằm ổn định kinh tế vĩ mô và phải kiểm soát lạm … r1YRr. Thứ Hải Dụ đúng giờ đi phòng thư kí ba vị thư kí thâm niên khác vẫn như cũ hất hàm sai khiến.“Tiểu Hạ, photo một bản văn kiện số 12!”“Tiểu Hạ, mang văn kiện số 19 đến tầng ba!”“Tiểu Hạ, phòng họp thứ nhất một lát nữa sẽ dùng, cô đi kiểm tra xem!”Tộc đi làm ghét nhất ngày thứ hai rất BLUE, Hạ Hải Dụ lại loay hoay ngay cả thời gian tức giận cũng không có, trong phòng thư kí tổng cộng có bốn người, theo như thứ tự sắp xếp lý lịch cá nhân cô chính là cơ bản chính là làm việc vặt, công việc làm nhiều nhất, cầm tiền lương ít nhất.“Tiểu Dụ nhi, đến phòng làm việc của tôi một chút!” Đột nhiên tổng giám đốc gọi điện thoại chuyên cơ thanh âm từ tính truyền nhỏ của Hạ Hải Dụ nắm chặt thân dưới của máy, muốn chết, ở công ty mà dám gọi cô như vậy, bị người khác nghe được thì làm sao!Đắc tội câu dẫn tổng giám đốc cô đảm đương không nổi đâu!Sẽ bị những ánh mắt cùng giới giết chết tươi!Chợt, rùng mình một cái.“Tại sao không đáp lại? Bị thanh âm của tôi mê hoặc sao?” Rõ ràng hài trán Hạ Hải Dụ xuất hiện ba đường vạch đen, cái này là tự luyến cuồng!Mắt len lén liếc nhìn bốn phía, ba vị thư kí khác đang bề bộn không thể tách rời, hình như không phát hiện đến sự khác thường của cô.“Tôi lập tức đi.” Hạ thấp giọng, Hạ Hải Dụ nhẹ nhàng quẳng điện thoại nhàng di chuyển cái ghế, thật cẩn thận đứng lên, bước đi cũng nhẹ nhàng, sợ bị người phát tới 11 giờ, chính là thời điểm phòng thư kí bận rộn nhất, những nhân viên ở ngành khác chuyển tới không ít văn kiện, đồng nghiệp tới tới lui lui thỉnh thoảng đi qua người cô, lễ phép mỉm cười.“Hạ thư kí khỏe.”“Vâng, cô mạnh khỏe cô mạnh khỏe.”Hạ Hải Dụ cười đến cứng ngắc, rất muốn tìm lá cây che lấp mình đi, trong tay nắm hai phần văn kiện thật chặt, có tật giật mình chạy một mạch vào phòng làm việc của tổng giám khi an toàn tiến vào, cô thở phào nhẹ nhõm.“Sao chậm như vậy?! Từ phòng thư kí tới đây chỉ cần năm phút đồng hồ?!” Ngữ khí của anh không thể nào thân thiện, nhưng khóe miệng lại chứa nụ cười mê Hải Dụ híp híp mắt, muốn một quyền đập bẹt cái mặt không có hảo ý của anh ta, “Tìm tôi có chuyện gì đây?!”“Cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi một chút cô buổi trưa muốn tới chỗ nào hẹn hò mà thôi.” Hai tay anh vòng trước ngực dựa vào thành ghế, tư thái nhàn nhã.“Hẹn hò?!” Cô bị cách dùng từ kinh hãi của anh dọa sợ.“Chính là cùng nhau ăn cơm.”“Tôi không đói bụng!”Vừa dứt lời, bụng liền hát lên “Kế không thành”, phát ra tiếng “Ọt ọt “.Gương mặt Hạ Hải Dụ sung huyết đỏ bừng, muốn chết, dám kêu lớn như vậy! Hạ Hải Dụ hơi run, bị ánh sáng sâu nơi đáy mắt của hắn phát ra hấp dẫn, mê muội vô pháp dời đi tầm mắt."Bà xã....." Lần này, trong giọng nói của anh mang theo ý tứ van xin như có như của cô bị đánh động, thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị động!Nhẹ nhàng nhón chân lên, đặt lên môi anh một nụ hôn, "Đường Húc Nghiêu, buổi trưa an lành!"Đã là 12 giờ trưa, đã nửa ngày trôi qua, nhưng vẫn còn tương lai ở phía trước.◎◎◎Buổi chiều, dưới ánh nắng tươi sáng, Đường tổng giám đốc tâm tình vô cùng tốt, rạng rỡ đi vào công ty."Tổng giám đốc tốt lành!" Trước đại sảnh có hai cô gái mỉm cười ngọt ngào với anh."Ừm." Đường Húc Nghiêu cũng lễ phép tính đáp lại, dù chỉ là nụ cười nhàn nhạt nhưng cũng đủ làm tan chảy trái tim các thiếu thang máy chuyên dụng, cố ý không trực tiếp lên lâu phòng làm việc của mình, mà lại đến tất cả tầng dò xét một vòng, các trưởng bộ phận vốn run như cầy sấy, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười nơi khóe miệng của tổng giám đốc, lập tức hòa hoãn tâm tình, tận chức tận trách hồi báo tiến độ công việc."Được rồi!" Đường Húc Nghiêu gật đầu tựa như tán thưởng, thậm chí nhất thời cao hứng, còn vỗ vai một vị quản lý, "well¬ - done!"Mười phút sau, vị quản lý được vỗ vai vẫn chết lặng, rơi vào tình trạng hóa đá tại là trợ lý của tổng giám đốc đồng chí Thiệu Hành lập tức trở thành bác sĩ tâm lý, đối với vị quản lý ấy hướng dẫn từng bước, "Chớ khẩn trương, tổng giám đốc là khích lệ ngài, nếu như ngài tiếp tục biểu hiện xuất sắc, nói không chừng có thể sẽ được tăng lương đó!""Mới tháng trước lương tôi vừa được tăng, còn có thể tăng thêm sao?""Tất cả đều có thể!" Tuyệt không có thể!"Cám ơn trợ lý Thiệu nhắc nhở!""Không cần khách khí, đi mau lên!""Vâng vâng!"Vị quản lý vui vẻ vội vàng rời khỏi, trợ lý Thiệu cũng đã thành công mà được lui lên lầu cao nhất, gõ nhẹ cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, sau đó đẩy cửa bước trong phòng làm việc, Đường Húc Nghiêu đang đưa lưng về phía cửa, đứng trước cửa sổ sát đất, ngửa đầu ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm, không nhìn thấy được vẻ mặt của anh, nhưng Thiệu Hình dám lấy đầu mình ra bảo đảm, anh nhất định đang cười ngây ngô!"Khụ...... Khụ khụ......" Cố ý ho khan hai tiếng, cố gắng kéo lực chú ý của người nào đó quay Húc Nghiêu lấy lại tinh thần, đi trở về trước bàn làm việc, ngồi xuống, dùng loại ánh mắt hưng phấn nhìn chằm chằm Thiệu Hành "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày cậu phải tăng ca thêm một giờ, dạy tớ nấu ăn, bắt đầu từ nấu canh cà rốt!""......" Thiệu Hành lập tức rùng mình một của Đường gia được nuông chiều từ bé, không bao giờ phải động chân động tay làm gì, ngay cả các loại ngũ cốc cũng không phân biệt được nổi, trước mười sáu tuổi ngay cả rửa tay đều có người thể độ ấm của nước cho mình, một người như thế giờ lại muốn học nấu ăn, hơn nữa còn là đồ ăn Pháp loại đồ ăn có độ khó rất cao khi nấu nướng, định mở triển lãm quốc tế sao!Xong rồi, người trợ lý vạn năng như anh muốn đập bể đầu luôn!Đau đầu quá a!◎◎◎Hai giờ chiều, Hạ Hải Dụ đúng giờ bước vào phòng làm máy tính ra, ngón tay “tạch tạch tạch tạch” gõ trên bàn phím một hồi, chỉ chốc lát sau, một lá đơn từ chức liền được viết xong, sau đó liền in nó đó lại lấy từ trong ngăn kéo ra một phong thư, đem lá đơn bỏ vào trong đã nghĩ rất nhiều, cô nên từ chức, nếu như là công việc khác có lẽ cô còn có thể kiên trì tiếp tục đi làm, nhưng Hán ngữ, không phải là chuyên ngành chính quy của cô, phải dựa vào quan hệ để có được công việc này, nếu tiếp tục đi dạy nói không chừng sẽ dạy hư học sinh mất, nghiêm trọng hơn cả là còn có thể ảnh hưởng đến việc truyền bá văn hóa Trung Hoa ra thế giới!Vừa suy nghĩ liền cảm thấy nghiệp chướng nặng nề!Từ bỏ một công việc tốt, đương nhiên đáng tiếc, nhưng nếu cứ mỗi ngày đều đến đây, thì cô luôn cảm thấy mình như đang đục nước béo cò vậy!Cô có thể tiếp nhận sự cưng chiều của Đường Húc Nghiêu dành cho mình, nhưng cửa ải việc làm này, cô thật sự không thể tiếp thu!Lại suy nghĩ đến quãng thời gian từ khi đến nhận công việc ở học việc đến nay, hiệu trưởng luôn rất quan tâm săn sóc cô, bây giờ ngẫm lại cảm thấy thật xấu hổ, nhất định là do Đường Húc Nghiêu đã đánh tiếng trước rồi!Hiệu trưởng còn thường khen ngợi cô, càng khiến cô không đất dung thân!Thật quá mất mặt mà!Hồi tưởng những ngày đã qua đó, đến học viện này dạy học thật sự rất vui vẻ, mặc dù cũng từng có nhiều đồng nghiệp ghen ghét, nhưng nào có chuyện Vạn Sự Như Ý đâu, cô như vậy đã là rất may mắn rồi!Phải từ bỏ, cô thực sự không nỡ, nhưng cũng không còn biện pháp nào khác!Hay là...... cô chuyển sang công tác hậu cần......Như vậy vừa có thể ở lại học viện, cũng sẽ không ảnh hưởng đến chất lượng dạy một ý kiến hay!. Truyện đề cử Tôi Được Người Trong Lòng Của Kẻ Thứ Ba Bao Nuôi Nếu như viện trưởng đồng ý, ngay cả để cô trở thành nhân viên vệ sinh, cô cũng đều nguyện ý!Được, cứ làm như thế đi!Hạ Hải Dụ, cố lên!Hít thở sâu, Hạ Hải Dụ lấy hết dũng khí, cầm thư từ chức, trực tiếp đến phòng làm việc của Hiệu cốc...... cốc cốc......"Vào đi!" giọng nói trầm ổn có lực hùng hậu vang Hải Dụ căng thẳng hô hấp, cẩn thận từng li từng tí đi vào, trở tay đóng cửa trưởng tóc đã hoa râm ngẩng đầu lên nhìn thấy cô, trên khuôn mặt hiền lành thoáng qua một tia kinh bé này lần đầu tiên chủ động tới tìm mình!"Cô giáo Hạ, có chuyện gì sao?"Câu "Cô giáo Hạ" khiến Hạ Hải Dụ nhất thời da đầu tê dại, không dám nhận thực không dám nhận!"Hiệu trưởng...... Tôi là tới từ chức......" cô cúi thấp đầu, sau đó hai tay đưa phong thư chức?Trong hai tròng mắt thông tuệ của hiệu trưởng thoáng qua một tia cân nhắc."Này...... hiệu trưởng...... Tôi tin ngài biết được tôi vào được học viện của chúng ta là bằng cách nào...... Rất xin lỗi, thời gian dài như vậy gây thêm phiền toái cho ngài...... Dựa vào trình độ học vấn của tôi có lẽ không thể đảm nhiệm được công việc bây giờ...... Cho nên...... Cho nên......"Rõ ràng đã luyện tập qua rất nhiều lần, nhưng đến thời khắc mấu chốt Hạ Hải Dụ vẫn nói lắp bắp, khẩn trương làm lòng bàn tay toát đầy mồ ngốc!Hạ Hải Dụ, mi quả nhiên là cành củi mục!Nhìn bộ dạng chân tay luống cuống của cô, hiệu trưởng lại “ha ha” nở nụ cười, "Cô giáo Hạ, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm, mặc dù cô được Đường tổng giám đốc đề cử tới trường, nhưng nếu như một chút năng lực cũng không, học viện chúng ta sẽ không cách nào có thể tiếp nhận.""......" Hạ Hải Dụ ngỡ ngàng."Trình độ học vấn chỉ là tượng trương, thực lực mới là hiện tại, năng lực đại biểu tương lai. Cô giáo Hạ, cô là người có năng lực, đừng tự coi nhẹ chính mình!"Năng lực?Cô có năng lực?Thật vậy chăng?"Cô giáo Hạ, mặc dù cô không phải xuất thân chính quy, nhưng cô rất chăm chỉ học tập, trước khi bắt đầu mỗi tiết giảng dạy cô đều nghiêm túc soạn bài, mỗi lần viết tổng kết công việc đều viết tường tận nhất, quan trọng nhất là, cô là một trong những giáo viên được học trò yêu nhất, nhất là những đứa trẻ ban thiếu niên, bọn chúng rất thích cô quý cô, thích sự thiện lương của cô, còn cả việc cô luôn mỉm cười nữa!""......" Hạ Hải Dụ ngơ ngác sờ mặt mình, cô mỉm cười?!Hiệu trưởng hòa ái gật đầu với Hải Dụ suy nghĩ một lát, ngẩng đầu lên, rốt cuộc đã bình tĩnh trở lại, "Hiệu trưởng, tôi hiểu, cám ơn ngài! Về sau tôi sẽ nỗ lực hơn nữa!"Ngoài cửa sổ, ánh nắng mặt trời rực rỡ, hạnh phúc giống như một bông hoa đang nở rộ. “Đường Húc Nghiêu, tôi thật sự không muốn đi, chuyện của Đường gia các người không liên quan gì đến tôi!”.Đường Húc Nghiêu lành lạnh nở nụ cười” Không liên quan đến em?! Chuyện của em với Thần Dật từ trên xuống dưới có ai mà không biết, sau đó em lại chạy đến trêu đùa anh, bây giờ em duy trì trong sạch cho cả hai sao?!”.“……..” Hạ Hải Dụ tức không nói lên lời” Đường Húc Nghiêu, anh đừng có mà ngậm máu phun người, trước kia tôi cùng Thần Dật chỉ là quan hệ đơn thuần, hơn nữa cũng đã là quá khứ rồi, nói cái gì mà tôi đến trêu đùa anh, tôi trêu đùa anh lúc nào, tôi trêu chọc anh cái gì rồi hả?!”.“Không thừa nhận!? Lần đầu tiên gặp mặt anh bao hết cả quán rượu em nói xằng nói bậy, còn đá anh, lần thứ hai gặp mặt, miệng em đầy ác độc nguyền rủa anh, rồi say khướt nôn hết lên người anh, một đêm anh phải chăm sóc em em có biết không, sáng thứ hai em lại dám vẽ động vật lên trên mặt anh…..Từ khi vào Đường Thịnh, những việc xấu hổ của em đầy rẫy, em hãy tự mình suy nghĩ một chút đi, em bưng nước nóng làm bỏng hai mắt của anh có đúng hay không, ở bãi đỗ xe em làm hỏng chuyện tốt của anh có đúng hay không, em chủ động chạy đến trước mặt anh mong anh hiến tủy cứu Hải Tinh có đúng không……..Hạ Hải Dụ em là người phụ nữ của anh rồi, chuyện của anh cũng sẽ là chuyện của em, em đừng nghĩ em đặt mình ngoài mọi chuyện!”.Đường Húc Nghiêu hầm hừ không nói đạo lí, lửa giận từ đáy lòng bốc lên hừng hực, chính là cô tự nhiên đem cuộc sống của anh rối thành một đống, chính vì cô mà tâm trạng của anh không thể khống chế, chính là cô trêu đùa anh!.“……..” Hạ Hải Dụ muốn điên rồi, anh ta là cố tình gây sự! Nếu không phải anh ta chạy tới cường hôn cô, sau đó mọi chuyện liên tiếp cũng sẽ không xảy ra, anh ta đúng là vừa ăn cướp vừa la làng mà! Đại thiếu gia làm gì mà ai dám quản! Bệnh thiếu gia ở giai đoạn cuối!“Dừng xe! Tôi muốn xuống xe! Nếu không tôi nhảy ra khỏi xe!”. Hạ Hải Dụ vừa nói tay vừa nắm lấy cửa Húc Nghiêu bị hành động của cô khiến cho tim gan anh đều run sợ, nhưng mà, anh làm sao lại có thể để cho một cô gái uy hiếp!?Tay anh mở cửa xe khác bên cạnh, hung hăng đe dọa” Em nhảy, anh cũng sẽ nhảy!”.Hạ Hải Dụ hít phải một ngụm khí lạnh, cô biết không phải là anh ta nói đùa, Đường thiếu gia từ nhỏ được bao bọc, tính khí rất kiêu ngạo, biểu tượng của sự ngang ngược, thật ra thì chính xác hơn, từ trong xương tủy đã cố chấp, không để cho bất cứ một ai nghi ngờ sự kiêu ngạo của anh ta, anh ta nói được sẽ làm được!Không dám mang tính mạng của anh ra đùa, cô đành phải thỏa hiệp, từ từ thu lại kiêu ngạo, nén giận một lần nữa lại yên – Royce một đường đi thẳng, cuối cùng dừng lại ở khách sạn quốc tế Kim ngoài ý muốn, khách khứa đã về hết, nhưng Đường gia từ trên xuống dưới đều không thiếu một Húc Nghiêu kiên quyết kéo Hạ Hải Dụ đến trước mặt mọi người, cằm hơi hơi nhếch lên, ngạo mạn, mà lại kiên quyết như muốn tuyên bố- Đây là người yêu của tôi!Hạ Hải Dụ không dám nhìn anh, lại càng không dám nhìn xung quanh, chỉ cúi gằm đầu xuống, trong đám người, không đếm được có biết bao nhiêu người chiếu ánh mắt sắc bén như dao lên trên người cô, chỉ ngoại trừ một người-Thần Dật nhắm hàng mi xuống, trong đáy mắt một mảnh đau thư

tổng giám đốc tôi sai rồi