Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ của Nguyễn Nhật Ánh đã cho những người đọc quan sát lại một ít kỷ niệm ấu thơ, một chút ít hồn nhiên của tuổi trẻ. Đây chính là một tấm vé giành riêng cho những ai bao gồm ước muốn quay trở lại thời non dở hơi của mình. Cho tôi xin
Bạn đang xem: Cảm nhận về bài thơ Mây và sóng tại thpttranhungdao.edu.vn Những bài cảm nhận về bài thơ Mây và sóng dưới đây ko chỉ giúp các em cảm thu được vẻ đẹp của tình mẫu tử qua toàn cầu đầy kì diệu, trong sáng của trẻ thơ nhưng mà còn giúp các Đọc tiếp
Hôm nay, TRƯỜNG THPT TRẦN HƯNG ĐẠO san sớt tới các bạn những câu nói hay về tuổi thơ, kí ức xinh xắn, status tuổi thơ, mời các bạn theo dõi nhé. I. Tổng hợp câu nói hay muốn trở về kí ức tuổi thơ đầy ấn tượng. 1. Tuổi thơ ấu giống như một lần say
Xin cho tôi một vé trở về với tuổi thơ. Tuổi thơ tôi thật giản dị và đầm ấm biết bao! Hôm nay chợt nhận ra mình đã không còn trẻ nữa. Tuổi thơ đã đi qua thật nhanh nhưng đọng lại trong ký ức thật nhiều. Tôi vẫn cứ luôn muốn giữ mãi những kỷ niệm đẹp thời
Cảm nhận sách: “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” Nguyễn Nhật Ánh. Bài tham khảo 1. Trong mỗi người chúng ta chắc chắn ai cũng đều có tuổi thơ! Tôi cũng vậy, hàng tỷ người trên thế giới này cũng vậy!
vQwK34. Có những cuốn truyện, những quyển sách đọc không để lại ấn tượng sâu sắc, nhưng cũng có không ít những quyển sách đã để lại những kỉ niệm khó phai. “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh là một quyển sách như vậy, em tin những ai đã đọc qua quyển sách này đều không thể nào quên được thế giới ngây thơ, trong sáng và cũng không kém phần u sầu, nổi loạn của các cô cậu bé tám tuổi tinh nghịch. Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã tặng người đọc những chiếc vé quý giá trên chuyến tàu đặc biệt để quay về tuổi thơ, quay về cái thời mà mình có thể thoải mái vui chơi với bạn bè, cùng nhau đi thả diều, tắm mưa,… và gạt bỏ những chuyện phù phiếm, phức tạp của thế giới người lớn. “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” là truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh và đã được xuất bản vào năm 2008. Quyển sách này là một trong những sáng tác thành công nhất của ông và nhận được Giải thưởng Văn học Asean của năm 2010. Quyển sách này kể về những câu chuyện nhỏ xoay quanh 4 đứa trẻ trong cùng một khu xóm là thằng cu Mùi, thằng Hải cò, con Tí Sún và con Tủn. Quyển sách này gồm 12 chương với 12 câu chuyện khác nhau. Trong đó, người kể chuyện là cu Mùi dưới hình thức kể song song của “thằng cu Mùi” lúc bé và đánh giá hóm hỉnh của “ông Mùi” khi đã gần 50 tuổi. Cuốn sách này mở đầu bằng một nhận xét của nhân vật chính là thằng cu Mùi, một cậu bé chỉ mới 8 tuổi. “Cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt”, cu Mùi đã quan sát, phân tích cuộc sống và kết luận rằng cuộc sống thật cũ kỹ và chẳng có gì mới mẻ để khám phá. Những đứa trẻ 8 tuổi đã thử định nghĩa tình yêu là rằng “Yêu cũng như học bơi vậy, ai lười sẽ bị chìm”, và cuối cùng những đứa trẻ đó con còn khám xét cả người lớn bằng “Phiên tòa trẻ con xử người lớn” nữa. Để làm cho cuộc sống bớt tẻ nhạt, chúng đã nghĩ ra những trò chơi đi tìm kho báu, đảo lộn trật tự vị trí mà xã hội qui định, như thay vì ăn cơm trong chén thì ăn cơm trong thau, gọi thằng bạn thân là Thầy hiệu trưởng, “chiếc gối là những thứ cho người lớn gối đầu, nhưng với con Tí Sún nghèo rớt mùng tơi thì đó là con búp bê hay khóc nhè mà nó phải ru mỗi ngày”. Em thấy quyển sách “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là một quyển sách hữu ích và phù hợp cho cả trẻ con và người lớn. Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã kéo các thế hệ lại gần nhau hơn. Khi đọc nó, những người lớn, đang vô tâm mải miết với cuộc sống cơm áo gạo tiền, có thể dừng lại đôi chút mà nghĩ về những kỉ niệm, nhớ lại thời thơ ấu và cùng nhà văn cố gắng để hiểu con mình hơn. Nhà văn đã giúp những trẻ em và người lớn đọc quyển sách xóa bớt được “lằn ranh giữa trẻ em và người lớn”. Không chỉ vậy, cuốn sách cũng giúp cho người lớn có cơ hội hiểu rõ mình hơn bằng cách “chịu đựng” sự phán xét xác đáng của trẻ thơ với một loạt những so sánh về “các trò chơi” và khuyết điểm của trẻ con và người lớn. Trong quyển sách, đã có một đoạn nói rằng “Thực tế thì sống trên đời ai mà chẳng có khuyết điểm Trong khi trẻ con cố che giấu khuyết điểm của mình trong mắt người lớn. Thì người lớn cũng tìm mọi cách giấu giếm khuyết điểm của mình trước mắt trẻ con”. Quyển sách này đã gợi lại cho em những kỉ niệm đẹp, khi em vẫn còn hồn nhiên, ngây thơ, không phải lo lắng về những bài tập trên trường. Em cũng thấy quyển sách này phù hợp cho cả trẻ em và người lớn. Đây là một quyển sách tuyệt vời và rất hữu ích, em mong mọi người sẽ tìm đọc cuốn sách này. Tên Nguyễn Ngọc Nam Đán
Lượt xem Review Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Tôi và những đứa bạn thân trong xóm mỗi lần gặp nhau, đều kể cho nhau nghe về những câu chuyện tuổi thơ đặc biệt ấy. Khó mà hiểu được những câu chuyện có thể nói là rất nhàm chán đó, lại khiến tất cả chúng tôi cười vui suốt buổi nói chuyện đó. Những kỷ niệm thời trẻ trâu ùa về, những việc làm ngớ ngẩn, những suy nghĩ ngây dại… nhưng nó lại làm tim chúng tôi ấm áp. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ chính là bức tranh sống động, đặc tả một cách sắc nét những câu chuyện tuổi thơ, để đánh thức tâm hồn của những ai đã từng là trẻ con ngày xưa ấy. CÓ THỂ BẠN CẦN Khéo Ăn Nói Sẽ Có Được Thiên Hạ REVIEW [HAY NHẤT] Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh Review ✅ [Ngắn Gọn] Tóm tắt Mắt Biếc ✅ Nguyễn Nhật Ánh [Ngắn Gọn] Review Khởi Nghiệp Tinh Gọn – Eric Ries ✅ [Tải Sách] Giới thiệu sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơNội dung cho tôi xin một vé đi tuổi thơReview Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi ThơLời kết Giới thiệu sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơ Tựa đề “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” được Nguyễn Nhật Ánh lấy ý tưởng, cảm hứng từ một bài thơ tạm dịch là ” Vé đi tuổi thơ của nhà văn người Nga Robert Ivanovich Rozhdestvensky. Truyện gồm 12 chương với 12 câu chuyện khác nhau Chương 1 Tóm lại đã hết một ngày. Chương 2 Bố mẹ tuyệt vời. Chương 3 Đặt tên cho thế giới. Chương 4 Buồn ơi là sầu. Chương 5 khi người ta lớn lên. Chương 6 Tôi là thằng cu Mùi. Chương 7 Tôi ngoan trong bao lâu. Chương 8 Chúng tôi trở thành lũ giết người như thế nào? Chương 9 Ai có biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Chương 10 Và tôi đã chìm. Chương 11 Trang trại chó hoang. Chương 12 Cuối cùng là chuyến tàu không có người soát vé. Review Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Vượt qua những giá trị mua vui, hồi tưởng về tuổi thơ, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ chính là hồi chuông cảnh tỉnh cho các bậc phụ huynh rằng không phải đứa trẻ nào cũng thông minh kiệt xuất để trở thành vĩ nhân. Nhưng trước tiên, hãy lắng nghe con và để con được lớn lên với tuổi thơ trong veo đong đầy những kỷ niệm đẹp. Nguyễn Nhật Ánh viết thêm một câu chuyện nhỏ nhưng vô cùng cảm động về việc Cu Mùi, Tủn, Tí Sún, Hải Cò đã nhận nuôi những chú chó con đi lạc, nhịn ăn nhịn mặc để chăm sóc chúng, lại còn vất vả kỳ công làm huấn luyện viên. Nhưng sau đó, những chú chó con dần biến mất một cách bí ẩn, cùng với việc bốn đứa trẻ nhận ra, những chú chó ấy đã trở thành miếng mồi béo bổ trên bàn nhậu của các bậc phụ huynh. Niềm tin vụn vỡ khi những người bạn thân bị giết hại tàn nhẫn. Có lẽ hình ảnh này sẽ đi theo những đứa trẻ đến hết cuộc đời, thay vì là một kỷ niệm đẹp, nó lại trở thành nỗi ám ảnh đầy kinh hoàng. Trong toàn bộ câu chuyện của cuốn sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, chúng ta đã trải qua thật nhiều cung bậc cảm xúc, khóc có, cười có. Nhưng quan trọng nhất là ta được trở về với thế giới tuổi thơ hồn nhiên tinh nghịch. Để rồi choàng tỉnh với sự tiếc nuối khôn nguôi. XEM THÊM Những cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh ✅ [Bán chạy nhất] Review Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Có thể nói, cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh chính là niềm an ủi, là tấm vé để ai trong chúng ta cũng có cơ hội được quay về. Quay về, để hiểu được trẻ con trước khi học cách làm người lớn. Hơn nữa, đó là sự quay về để chìm đắm trong dòng sông trong trẻo của tuổi thơ, và gột rửa đi nỗi mệt nhoài khi thế giới người lớn có quá nhiều những toan tính vụ lợi, đầy xấu xa. Hẳn sẽ là một điều vô cùng đáng tiếc, nếu bạn bỏ qua cuốn sách “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” này. CÓ THỂ BẠN CẦN [Tải Sách] Review Ai Lấy Miếng Phomat Của Tôi ✅ Spencer Johnson Những Cuốn Sách Về Đầu Tư ✅ [Dành Cho Người Mới] Review Sách Trên Đỉnh Phố Wall ✅ Peter Lynch Review Nhà Đầu Tư Thông Minh [Ngắn gọn] ✅ Benjamin Graham Review Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Cuốn sách thực sự là một người bạn đồng hành tinh thần đầy tin cậy và thấu hiểu của trẻ em. Đồng thời, cuốn sách giúp người lớn có một cách cảm nhận, cách nhìn gần gũi, rộng mở đối với trẻ em, từ đó tự soi chiếu mình trong việc giáo dục con cái và học sinh với tư duy tích cực đầy tiến bộ và lành mạnh. Người đọc được tìm về những cảm xúc và ký ức thơ ấu, hiểu hơn về quá khứ của mình và cuộc sống hiện tại của con trẻ, với bao mối quan hệ xung quanh. Đồng thời, cuốn sách còn đề cập đến cách nhìn của trẻ em đới với người lớn ” ba mệ bọn tôi khuyết điểm đầy rẫy, có lẽ nhiều hơn của bọn tôi cả chục lần” để thấy được sự liên hệ, só sánh cụ thể về việc chấp hành những nguyễn tắc, luật lệ do chính người lớn đặt ra cho con trẻ. >>TẢI SÁCH MẮT BIẾC<< Review Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Không những thế, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ còn giúp người đọc tìm thấy những triết lý về cuộc đời. Người đọc được thức tỉnh khi nghe nhân vật Hải cò phát biểu ” Mỗi đứa trẻ đều có một phiên toàn trong lòng mình” ” vì vậy để sống tốt hơn đôi khi chúng ta phải học làm trẻ con trước khi học làm người lớn” . Phải chăng đó chính là thông điệp mà tác giả Nguyễn Nhật Ánh muốn gửi đến tất cả đọc giả với nhân đề tại chương cuối cùng ” Cuối cùng là chuyến tàu không có người soát vé?” Thực tế mà nói, đây là một cuốn truyện thực sự hữu ích và mang tính giáo dục cao. Từng dòng chữ một lần nữa giúp chúng ta sống lại tuổi thơ, trân trọng hơn tuổi thơ của mình và biết sống với trẻ em một cách gần gũi, bao dung. CÓ THỂ BẠN CẦN Chiến Binh Cầu Vồng PDF ✅ [TẢI SÁCH] Dám Nghĩ Lớn PDF Full ✅ [TẢI SÁCH] Tuổi Trẻ Đáng Giá Bao Nhiêu Ebook – Rosie Nguyễn {SÁCH HAY} Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi PDF FULL Lời kết Với nội dung Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ của Nguyễn Nhật Ánh thực sự đã chạm đến từng góc nhỏ trong tâm hồn của độc giả. Thật không quá để nói Nguyễn Nhật Ánh đã viết lên câu chuyện cổ tích dành riêng cho người lớn – những con người vẫn đang ngày ngày hối hả ngược xuôi vật lộn với cuộc đời… Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ chính là một tấm vé lên chuyến tàu đặc biệt mà Nguyễn Nhật Ánh dành cho những ai có ước muốn quay trở lại thời non dại của mình. Theo tổng hợp
Buôn chuyện Sách hay Thứ hai, 7/5/2012, 1032 GMT+7 Có khi chỉ với một cuốn sách, bạn đã định hướng được cuộc đời mình. >> Cảm nhận sách hay, nhận điện thoại Tôi là một người mê đọc sách và truyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh luôn có sự lôi cuốn kỳ lạ. Trong số đó, cuốn Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ đã đem đến những cảm xúc mãnh liệt, lay động sâu kín về những ước mơ, khát khao của tuổi thơ mà tôi đã đi qua. Cuốn sách cũng giúp tôi hiểu hơn về những suy nghĩ và ước vọng lớn lao của đời mình. Tại sao bạn không thử đọc một lần? Nhân vật ấn tượng nhất cuốn sách là cu Mùi với những suy nghĩ giản đơn nhưng đầy triết lý với câu nói của một ông cụ non "Cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá". Nguyễn Nhật Ánh xây dựng nội dung và hình tượng nhân vật mơ hồ mà rất thật, giả mà như thật! Khi đọc truyện, chắc hẳn ai cũng có cảm giác người đó rất giống mình nhưng lại không phải mình. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ mô tả tài tình về một thế giới kỳ lạ của tuổi thơ. Và tài năng của nhà văn là nhìn vào đôi mắt buồn bã của những đứa trẻ con mà thấy ra cả một hậu cảnh sâu thẳm, tưởng tượng ra cả một câu chuyện bi tráng. Đọc sách tôi lại nhớ đến ngày xưa quẩn quanh bên nỗi cô đơn khi gia đình chuyển vào miền đất lạ lập nghiệp. Tuổi thơ của tôi không có nhiều bạn bè ngoài con búp bê làm bằng vải vụn, một con chó nhỏ và những đụn cát. Cuốn sách thấm đượm nỗi buồn mặc dù tác giả đã pha vào đó sự hài hước, nhí nhảnh và có phần ngu ngơ của nhân vật chính. Và hình ảnh đứa trẻ con mỏng manh, buộc phải từ giã vương quốc huy hoàng của nó để dấn bước vào thế giới đầy toan tính và cạm bẫy của người lớn vẫn sẽ ám ảnh tôi không dứt. Một trong những điểm độc đáo là dẫu có nhiều triết lý, nhiều nghị luận nhưng người đọc luôn tìm thấy trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh thế giới tâm hồn của mình. Độc giả có cảm giác say sưa với lối kể chuyện duyên dáng, giàu tưởng tượng, cách hành văn trong sáng, những hư cấu kỳ ảo và đối thoại thông minh, dí dỏm của tác giả. Hãy đọc và cảm nhận Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ để thấy rằng giá trị của những câu chữ không đơn thuần là những cảm xúc. Có khi chỉ với một cuốn sách, bạn đã định hướng được cuộc đời mình và hướng tới một tương lai rộng mở.
Trong cuốn sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh dành tặng mỗi người một tấm vé đặc biệt, tấm vé về với con sông trong trẻo của tuổi thơ để gột rửa những bụi bặm, phức tạp của thế giới người lớn. Khi review Cho Tôi Xin 1 Vé Đi Tuổi Thơ thì đối với tôi đây là 1 cuốn sách thú vị, ngọt ngào và nhiều niềm vui. Vui ở đây không chỉ vì giọng văn của Nguyễn Nhật Ánh quá dí dỏm, hài hước, mà còn vì các suy nghĩ quá đỗi dễ thương của một cu Mùi thích đảo lộn thế giới, 1 Tí sún nấu mì dở tệ, một Hải cò, 1 Tủn thích chơi trò vợ chồng. Bốn đứa trẻ đã sở hữu 1 tuổi thơ thật phong phú trong chính ốc đảo mường tượng của riêng mình, mà lũ trẻ thành phố hiện tại sẽ phát thèm khi đọc tới. [mks_button size=”medium” title=”Xem tại Fahasa” style=”squared” url=” target=”_blank” bg_color=”26af00″ txt_color=”FFFFFF” icon=”” icon_type=”” nofollow=”1″] Trong ốc đảo tưởng tưởng tưởng của mình, cu Mùi muốn “đặt tên cho thế giới” biến mẫu gối thành búp bê, biến nón thành cuốn tập, gọi cái đầu là chân và gọi thằng bạn thân là Thầy hiệu trưởng. Chúng cho rằng học bài là lêu lổng; chạy nhảy, trèo cây, tắm sông, đánh lộn mới là con ngoan. Ngay đến cả bảng cửu chương, 2 nhân 4 cũng không muốn là 8, mà “phải là cái gì cũng được, miễn là khác đi”. Thậm chí, việc trái đất quay quanh mặt trời cũng là 1 việc hết sức buồn tẻ, mà trường hợp chúng là trái đất, chúng sẽ “tìm phương pháp quay theo hướng khác”. Đằng sau những trò chơi kì cục, những suy nghĩ viển vong đấy, là 1 ước muốn cho thế giới trở nên thật mới mẻ hơn, tinh khôi hơn, để cu Mùi và lũ bạn thoát khỏi công việc chán ngắt là ăn, ngủ, đến lớp, học bài… Người lớn cũng thích trò chơi này, nhưng theo 1 mục đích hoàn toàn khác. Tất cả những định nghĩa của người lớn đều làm mọi thứ dường như trở nên quá mù mờ như “hối lộ” là tặng quà trên mức tình cảm, “hành vi sai trái” là thiếu tinh thần trách nhiệm, “tham ô” là thất thoát gây hậu quả nghiêm trọng… ví như vậy thì xem ra, trẻ con “đặt tên cho thế giới” ngây thơ và trong trẻo hơn nhiều… Cho Tôi Xin 1 Vé Đi Tuổi Thơ có chứa nhiều tình huống ngộ nghĩnh, gây cười nhưng ẩn ngay sau đó là những triết lý cuộc sống sâu sắc. “Một đứa trẻ sống trong ngôi nhà của mình cũng tự nhiên và máu thịt như sống trong bản thân mình. Cho dù với bất cứ chuyện gì xảy ra thì đứa trẻ ấy cũng trở về nhà. Chỉ có người lớn mới có thể bỏ nhà ra đi, đó là khi cái “bản ngã” biến thành “tha nhân”. Những câu nói hay nhất về tình bạn chân thành. Người lớn tiếp nhận thế giới bằng óc phân tích, còn trẻ con cảm nhận thế giới bằng trực giác. Và người lớn cũng buộc phải biết rằng trẻ con đôi khi phán xét họ cũng nghiêm khắc như họ phán xét chúng. Cả lời dạy của người lớn khi dành cho một trò nghịch ngợm của trẻ con cũng gợi khá nhiều suy nghĩ “Khi nào rượt đuổi ai hoặc bị ai rượt đuổi, con người mới buộc phải chạy. Còn khi khác, những người đứng đắn đều đi đứng khoan thai”. Với lẽ 1 vài người sẽ cảm thấy khó chịu và cho là hỗn láo khi bốn đứa trẻ đã tự mở một phiên tòa luận tội bố mẹ. Thế nhưng, phiên tòa ấy phản ánh rất thật, rất đúng 1 đòi hỏi chính đáng của tuổi thơ, đấy là sự công bằng. Ở các em, “đòi hỏi sự công bằng” không đồng nghĩa là “vô lễ” – hai khái niệm mà người lớn chúng ta thường nhầm lẫn, cũng như, có những em, “tình thương” và “sự tôn trọng” mà cha mẹ dành cho con cái hoàn toàn không là một! Bố vẫn thường nhậu xỉn về khuya nhưng lại luôn gầm gừ với đứa con “Mày đi đâu giờ này mới về?”. Mẹ vẫn thường để quên và lạc mất chìa khoá tủ, nhưng con lỡ làm mất chiếc xe đạp từ năm ngoái mà tới tận năm nay mẹ vẫn lôi ra trách móc “như thể con đã làm mất trăm mẫu xe rồi ấy”. Review sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Đọc Cho Tôi Xin 1 Vé Đi Tuổi Thơ, những người lớn mải miết mang cơm áo gạo tiền, có thể dừng chân đôi chút mà ngoái về phía sau nhớ về thời thơ ấu và hiểu con em mình hơn để rồi có 1 phương cách nào đó tiếp cận chúng từ 1 tư thế khác. Tư thế của các người bạn, nhằm có thể xóa được “lằn ranh giữa trẻ con và người lớn” mà nhà văn Nguyễn Nhật Ánh cho là “khó ngang với ranh giới xóa bỏ giàu, nghèo trong xã hội”. Không chỉ vậy cuốn sách cũng cho độc giả thấy người lớn có nhiều cơ hội hiểu rõ mình hơn bằng cách “chịu đựng” sự phán xét xác đáng của trẻ thơ sở hữu 1 loạt những so sánh về “các trò chơi” và khuyết điểm của trẻ con và người lớn. Xem thêm Những quyển sách của Nguyễn Nhật Ánh Bởi, “Thực tế thì sống trên đời ai mà chẳng hề có khuyết điểm Trong khi trẻ con cố che giấu khuyết điểm của mình trong mắt người lớn. Thì người lớn cũng phấn đấu giấu giếm khuyết điểm của mình trước mắt trẻ con”. Tuổi thơ đó là quãng kí ức đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. Dù là kỉ niệm vui hay buồn, mỗi khi kể về kí ức tuổi thơ, trong lòng lại rộn lên niềm vui man mác, nụ cười mãn nguyện nở trên môi. Đối với tôi, niềm vui lớn nhất của tuổi thơ là ngày khai trường đầu tiên. Với bất cứ ai đã là học sinh, chắc hẳn không thể quên được ngày trọng đại này – Ngày khai trường đầu tiên. Nó đánh dấu bước trưởng thành quan trọng của con người, hé mở ra cánh cửa tri thức rộng lớn bao la. Nhớ lẩm buổi sáng mùa thu năm đó, trời cao và trong xanh đến lạ. Nắng vàng ươm rót mật xuống vạn vật. Trên cành cây, chim ca ríu rít. Hãy giữ mai khoảnh khắc đẹp ấy trong miền ký ước của bạn nhé! Chia sẻ Hình ảnh đẹp cho tôi xin một vé đi tuổi thơ đầy cảm động với mọi người nào! Luôn đồng hành cùng chúng tôi để được cập nhật thật nhiều hình ảnh đẹp, những câu nói hay, stt hay nhé! Chúc các bạn luôn vui vẻ! Tags review cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, cho tôi xin một vé đi tuổi thơ review, viết về cuốn sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, chia sẻ về cuốn sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, cảm nhận về cuốn sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, Cảm nghĩ của em về cuốn sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ nội dung, Ý nghĩa truyện Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Về biên tập viên Công việc của tôi không liên quan tới việc kinh doanh nhưng tôi có niềm đam mê bất tận với viết lách và thích đọc những tựa sách hay. Tôi tạo ra Blog này trước tiên để lưu trữ những vấn đề hữu ích dành cho tôi, sau đó là để chia sẻ, học hỏi với bạn bè những người mà tôi biết.
Review sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là truyện ngắn được xếp vào hạng best seller của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh bởi nội dung truyện vô cùng thú vị. Nếu có ai đó hỏi tôi, nên chọn cuốn sách nào cho một cuối tuần thư giãn thì tôi sẽ chẳng phải nghĩ ngợi mà đề xuất ngay cuốn sách tuyệt vời này. Xuất bản năm 2008, cuốn sách đã tạo nên tiếng vang lớn tại Việt Nam và còn đạt giải thưởng Văn học Đông Nam Á năm 2010. Giới Thiệu Tác Giả Sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi ThơThông Tin Cơ Bản Của Cuốn Sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi ThơNội Dung Sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi ThơSức Sáng Tạo Vô Biên Của Lũ TrẻNhững Trò Chơi Giúp Hồi Tưởng Lại Tuổi ThơĐôi Khi Khiến Người Lớn Phải Suy NgẫmTại Sao Người Ta Yêu Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi ThơLời KếtCảm Nhận Của Độc Giả Nguyễn Nhật Ánh là cái tên không còn xa lạ gì với bạn đọc Việt Nam. Ông như là người bạn thân quen với rất nhiều thế hệ người Việt yêu sách. Chính Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ đã đưa tên tuổi của ông đến gần hơn với độc giả nước nhà. Tác phẩm này nổi tiếng đến nỗi câu nói “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” đã trở thành câu cửa miệng của nhiều bạn trẻ Việt và thậm chí còn có một bài hát cùng tên cũng rất nổi tiếng. Review sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ – Nguyễn Nhật Ánh Thông Tin Cơ Bản Của Cuốn Sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Công ty phát hành NXB Trẻ Ngày xuất bản 11-2018 Kích thước 13 x 20 cm Loại bìa Bìa mềm Số trang 208 Nội Dung Sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Nghe tên đã phần nào đoán được nội dung. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ sẽ là chuyến tàu đi hành ngược thời gian, đưa người đọc trở lại quãng thời gian đẹp đẽ khi còn là những cô bé cậu bé tiểu học. Sách kể lại hàng loạt những kỉ niệm khó quên, những “chiến tích” của tuổi thơ mà ai cũng từng là một phần trong đó. Sức Sáng Tạo Vô Biên Của Lũ Trẻ Thế hệ 8x, 9x khi tuổi thơ gắn liền với nắng, gió, tiếng ve và những trưa trốn ngủ đi chơi hẳn sẽ thấy sách sao mà gần gũi và thân thương đến thế. Người kể chuyện – cu Mùi, kể lại tuổi thơ dữ dội với đồng bọn là Hải cò, Tí sún và con Tủn. Ở cái tuổi ấy, những đứa trẻ chỉ hồn nhiên vui chơi, chẳng hề có nếp nhăn nào của cơm áo gạo tiền hay bộn bề cuộc sống. Mở đầu câu chuyện là lời thẩm định của cu Mùi 8 tuổi về cuộc sống xung quanh “Một ngày tôi thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt” do cứ phải lặp đi lặp lại những việc làm thường ngày. Bằng trí tưởng tượng và óc sáng tạo xen lẫn khả năng phá hoại thần sầu của mình, cu Mùi cùng đám bạn đã nghĩ ra đủ thứ trò chơi. “Nhiều người sợ nỗi buồn. Nhưng tôi không sợ. Tôi chỉ sợ một cuộc sống không buồn không vui, nói chung là nhạt nhẽo. Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô độc xâm chiếm ta từng phút.” Sách hay nên đọc Truyện ngắn Mắt biếc – vì yêu đơn phương là chết ở trong lòng một chút… Những Trò Chơi Giúp Hồi Tưởng Lại Tuổi Thơ Chúng hò nhau chơi trò vợ chồng, đánh nhau đến rách áo chảy máu hay dở dở ương ương nên thử đặt tên khác cho các đồ vật. Trong thế giới muôn màu của lũ trẻ, cu Mùi được tôn lên làm hiệu trưởng, Hải cò là cảnh sát trưởng, Tí sún là Bạch Tuyết còn cái Tủn là tiếp viên hàng không. Khi đã quá chán với những bài học trên trường, chúng còn tự sáng tạo với những công thức toán học chưa từng có tiền lệ như 3 nhân 5 bằng mấy cũng được chứ sao cứ phải là 15. Những trò nghịch ngợm trong Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ Sau hàng loạt sự cố dở khóc dở người vì những trò chơi tự bày ra, bọn trẻ nhận ra cuộc sống có những chân lý không thể thay đổi. Tuy nhiên, chẳng dừng lại ở đó, 4 đứa nhóc tiếp tục cuộc phiêu lưu vô tận của mình bằng cách xới tung khu vườn nhà để chơi trò đi tìm kho báu. Trong thế giới của thiếu nhi cũng không thiếu tình yêu nhé. Câu chuyện tình yêu con nít với những ghen tuông hết sức “ơ kìa” giữa cu Mùi và Tủn khiến người đọc không khỏi bật cười khi theo dõi. Đôi Khi Khiến Người Lớn Phải Suy Ngẫm Vui là thế nhưng truyện cũng có nhiều chi tiết khiến người lớn phải một lần suy ngẫm. Ví như vụ ba cái Tí sún đã biến chú chó bé bỏng thành món ăn trên bàn nhậu đã khiến tình bạn của bọn trẻ bị ảnh hưởng không ít. Đó là chú chó mà cả 4 đứa trẻ đã hết lòng chăm sóc, huấn luyện và vô cùng yêu thương. Người lớn đôi khi vô tâm như vậy đó, họ hành động mà không nghĩ đến cảm xúc của con trẻ, để 4 đứa nhóc bàng hoàng và buồn tủi vô cùng. Tại Sao Người Ta Yêu Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là một cuốn sách dễ khiến người ta say mê. Thanh thiếu niên đọc sách để cùng vui, cùng đồng cảm. Người lớn đọc sách để sống dậy trong lòng cảm giác vui vẻ thời thơ ấu mà chẳng bạc vàng nào mua được. Có khúc ta thấy vui, lòng như hoan ca vì được trở về những ngày tháng tươi đẹp, có lúc lòng lại man mác vì ôi thôi những ngày tháng ấy đã xa thật là xa rồi. Khi đã trưởng thành, đã va vấp với những sóng gió cuộc đời, người ta đói khát cái cảm giác yên bình trong vòng tay bà, tay mẹ. Nhớ da diết những trưa hè phe phẩy tiếng quạt nan, được vô tư, được ngây dại thêm một lần trong đời. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ… Sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ cũng có giá trị thức tỉnh người đọc. Có những đoạn tác giả tả cảnh lũ trẻ mở phiên tòa phán xét lỗi lầm của người lớn. Điều ấy đôi khi làm bố mẹ phải thực sự suy nghĩ xem cách dạy con của mình đã đúng chưa? Mình có đang để ý để suy nghĩ của con hay không? Trẻ con rồi cũng thành người lớn, những hành động của bố mẹ sẽ có ảnh hưởng lên tính cách của con cho đến mãi sau này. Bố mẹ à, mỗi đứa trẻ là một thiên tài sáng tạo. Hãy để con được thoải mái vùng vẫy trong thế giới tưởng tượng của mình. Hãy lấp đầy tuổi thơ của con với những kỉ niệm hồn nhiên và trong veo như thế. Gợi ý sách hay Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng – Hiện thực tàn nhẫn hay bài học nỗ lực cho cuộc sống? Lời Kết Sẽ chẳng có nhà ga nào bán một chiếc vé cho chúng ta quay lại tuổi thơ, sẽ chẳng có cánh cửa thần kì nào giúp chúng ta du hành ngược về quá khứ. Những gì đã qua thì đã mãi trôi xa. Cảm ơn nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã đưa người đọc quay lại những tháng năm quý giá tuyệt vời trong cuộc đời của mỗi con người. Sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ thực sự có sức lôi cuốn người đọc một cách kì lạ, là món quà cho những tâm hồn người lớn đang bị xáo động và cần lắm những phút yên bình nghỉ ngơi. “Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà Đến ga, xếp hàng mua vé Lần đầu tiên trong nghìn năm, Có lẽ, Cho tôi xin một vé đi Tuổi Thơ Vé hạng trung Người bán vé hững hờ Khe khẽ đáp Hôm nay vé hết.” Cảm Nhận Của Độc Giả
cảm nhận về cho tôi một vé đi tuổi thơ